Friday, June 8, 2007

Đi “săn”... một nửa

Ông bà ta thường nói “trâu tìm cột chứ cột không tìm trâu”, nhưng ngày nay không chỉ những người lớn tuổi chưa lập gia đình, mà ngay cả các bạn nam - nữ còn rất trẻ cũng tìm cách đi kiếm... một nửa của mình.

M , 35 tuổi, kế toán một doanh nghiệp Nhà nước trong Khu Công nghiệp Biên Hòa, Đồng Nai đã kiên nhẫn đăng ký tìm bạn trên một tờ báo. Sau khi đọc hàng trăm lá thư gởi về, M. chọn được một người lớn hơn cô bốn tuổi, đã ly hôn. Qua bức ảnh anh chàng gởi, M. khá hài lòng vì đối tượng khá đẹp trai. Thế nhưng, đến ngày hẹn gặp mặt, M. tá hỏa, muốn ngất xỉu vì trước mặt cô là một ông già trên 60 tuổi. Hóa ra, bức ảnh ông ta chụp cách đó trên ba mươi năm! Ông ta hẹn cô đi chơi Đà Lạt, dù ông chưa ly hôn.

Trăm cách “săn” tình

L., 28 tuổi, cũng nhận được nhiều thư kèm số điện thoại sau khi đăng mẩu tìm bạn trên báo. Thế nhưng khi L. điện thoại đến thường là “lộn số” hoặc chủ nhân điện thoại không có nhà kèm theo những tiếng cười khó hiểu từ bên kia đầu dây. Còn viết thư thì L. lại nhận được hồi âm là những lá thư viết trên tờ giấy nhàu nát với những lời lẽ bỡn cợt, khiếm nhã. K.L., 25 tuổi, làm việc tại một công ty tư nhân lại thường vào quán bar uống bia với mục đích gặp dăm ba người nói chuyện rồi kiếm cớ “tấn công”. Có lần cô gặp một anh chàng có vẻ giàu có. Sau vài cuộc hẹn tại bar, anh chàng than thở thiếu vốn buôn bán rồi hỏi mượn cô vài trăm triệu. Khi biết cô chỉ là một nhân viên nghèo, ngày hôm sau, gặp cô trong quán, anh chàng coi như chưa bao giờ gặp mặt. Còn T.A., 22 tuổi, sinh viên, trong ngày Quốc tế Phụ nữ đã ê chề ôm bó hoa hồng về nhà vì cô người yêu mà anh “săn” được là một người thực dụng, thích nhận hiện kim hoặc hiện vật chứ không thích vẻ đẹp của hoa hồng.

Một số người luôn vẽ trong đầu hình ảnh hoàng tử hoặc công chúa của lòng mình mà không nhìn lại điều kiện hoàn cảnh của bản thân. Anh Đ., 30 tuổi, bị cụt chân do tai nạn, cuộc sống thiếu thốn, anh luôn khao khát một mối tình như trong truyện cổ tích, trông đợi một cô Tấm từ trong quả thị bước ra để lo cho mẹ và anh những bữa cơm đầy đủ. Sau nhiều lần đăng báo tìm bạn, người ta vẫn thấy anh ngồi trước căn chòi không số mỗi chiều, nhìn về xa xăm một cách tuyệt vọng. N.L., 27 tuổi, là công nhân một xí nghiệp nhỏ, cô nghĩ nếu đến một nơi sang trọng sẽ có cơ may gặp người sang trọng. Vì vậy, hằng tuần, cô để dành tiền vào hồ bơi phía trên sân thượng một khách sạn lớn để hy vọng có thể lọt vào mắt xanh một anh chàng như trong mơ, nhưng nhiều năm liền cô chẳng tìm thấy một mảnh tình vắt vai.

Cũng có người đã tìm được một người để chia sẻ, nhưng họ lại nghĩ chỉ để kết bạn cho vui vì họ đang ngóng chờ một đối tượng khác, giàu có hơn, đúng tiêu chuẩn như họ mong đợi. C., 28 tuổi, đang học đại học cùng cô bạn gái tên H. Một lần trong buổi giao lưu với sinh viên trường dược, C. đã bỏ H. chạy theo cô sinh viên con nhà giàu có, để rồi một ngày cô nàng mà anh theo đuổi đã từ chối thẳng thừng: “Giàu chơi với giàu, nghèo chơi với nghèo, mẹ tôi không thích người đi chiếc xe xập xệ đến nhà hoài”. C. bèn quay lại với H. nhưng đã quá muộn...

Dở khóc, dở cười

Còn biết bao câu chuyện dở khóc, dở cười về chuyện đi tìm một nửa của mình. Thế nhưng chuyện tình yêu không phải ai muốn cũng được nên có người đã đi xem bói cầu duyên. P.P., 36 tuổi, đầu năm thầy bói phán cuối năm sẽ làm đám cưới, thế là P.P. đã chờ đợi và hy vọng một cách tội nghiệp. Nhưng đến hết năm vẫn chẳng có ai hỏi cô làm vợ như lời thầy bói. Thế nhưng cũng có những cuộc tình đến rất bất ngờ. L.H. trong lúc chạy xe đã tông vào một chàng trai đi chiếc tay ga đắt tiền. Vừa đau vì cú đụng vừa lo bị đền tiền, vừa buồn phải sửa xe, cô bật khóc. Một bàn tay đặt lên vai cô, đề nghị đưa cô về và anh không hề “bắt đền” như cô nghĩ. Thế rồi, một mối tình như cô hằng mơ ước đã đến.

Tình yêu là thứ không phải cứ nỗ lực tìm kiếm thì nó sẽ đến với chúng ta. Và cũng đừng nghĩ chỉ người đẹp mới dễ tìm tình yêu. D., sinh viên khoa Anh năm cuối, đẹp như người mẫu, vẫn hằng đêm lên mạng tìm một nửa của mình. Nhưng không thiếu người nhan sắc không có gì nổi bật, không giàu có, ấy thế lại gặp một chàng trai mà ai nhìn vào cũng phải ghen tị, để đi đến hôn nhân. Cũng đừng nghĩ chỉ người giàu mới dễ có tình yêu. Anh V.T., 39 tuổi, con chủ cửa hàng vàng bạc, sáng sáng ra mở cửa hàng với đôi mắt buồn vì đã không giữ được cô vợ mà anh hằng yêu quý.

Bao lần nhìn hoàn cảnh những người chung quanh, tôi tự hỏi tình yêu đến bằng con đường nào? Cuối cùng tôi đành chấp nhận một câu tôi đã đọc trong cuốn lưu bút của người bạn: “Tình yêu không đến bằng đường thẳng hay đường cong. Nó có con đường riêng của nó. Đó là tình cờ và định mệnh”. Và những ai may mắn có được tình yêu, hãy biết trân trọng, giữ gìn và vun đắp

No comments: