Thursday, May 3, 2007

Cười: Sinh nghề tử nghiệp!

Cười: Thư điện tử

Một ông đi nghỉ ở thành phố khác. Vợ ông cũng đi công tác, và dự định sẽ gặp ông ở đó. Vừa tới khách sạn, ông ta quyết định gửi ngay một bức thư điện tử cho vợ.

Không tìm ra cuốn sổ ghi địa chỉ, ông đành đánh máy nhập địa chỉ theo chí nhớ của mình. Không may, ông nhớ nhầm một chữ cái, nên thông điệp của ông bị chuyển đến một bà đứng tuổi, có chồng vừa chết hôm qua.

Khi bà góa phụ tội nghiệp mở hộp thư của mình, liếc nhìn màn hình, bà thét lên một tiếng kinh hãi rồi lăn đùng ra ngất xỉu.

Nghe tiếng kêu, người nhà bà ta đổ xô vào phòng, và nhìn thấy bức thông điệp trên màn hình:
"Người vợ vô cùng yêu quý của anh!
Anh vừa đặt chỗ cho em. Mọi thứ chuẩn bị sẵn chờ em đến vào ngày mai.
Chồng yêu thương của em.
Tái bút:Anh đang nóng lòng chờ em tới!"

Cười: Alibaba là hacker chuyên nghiệp!

Sau khi biết rằng Alibaba đã biết được mật khẩu mở cửa kho báu là "Vừng ơi ! mở ra " thì 40 tên cướp đã quết định đổi lại mật khẩu và yên tâm ra về .
Đến sáng ngày hôm sau 40 tên cướp trở lại kho báu của mình và há hốc mồm vì ngạc nhiên .... toàn bộ kho báu đã bị vét hết sạch . chỉ còn trơ trơ lại trên cửa hang kho báu 1 dòng chữ "HACKED BY ALIBABA"

Cười: Con trai hay con gái?

Tôi vừa trông thấy một người trẻ tuổi có mái tóc ngắn và mặc chiếc quần jean xanh. Đó là con gái hay con trai vậy ta?
Người đứng cạnh lên tiếng: - Đó là con gái, nó là con gái tôi!
Chàng trai: - Ồ, xin bác vui lòng giới thiệu cho cháu đi. Cháu không biết bác là bố cô ấy.
- Tôi không phải... Tôi là mẹ nó!

Cười: Không nhớ bài hát gì quen quen

Ba sẽ là hacker, cho con nhiều "cê cê". Mẹ sẽ là cracker, cho con nhiều soft nè. Ba mẹ là fire-wall, che chở suốt đời con. Vì con là con ba, con hacker rất ngoan. Vì con là con mẹ, con cracker rất hiền. Ngày mai con khôn lớn, hack-crack khắp mọi miền. Con đừng quên con nhé, ba mẹ tù chung thân

Để tiết kiệm quỹ thời gian

Đời người thật ngắn ngủi. Quỹ thời gian của mỗi người rất hạn hẹp so với yêu cầu sử dụng. Vậy làm thế nào để tiết kiệm được thời gian một cách triệt để nhất?

- Ra khỏi giường ngay khi thức dậy cũng tiết kiệm được 20 đến 50 phút mỗi ngày. Vào buổi sáng sớm, tinh thần minh mẫn hiệu suất công tác sẽ cao. Buổi trưa cảm giá buồn ngủ tăng lên vào lúc 2 – 3 giờ chiều, hiệu quả công việc sẽ thấp, lúc này nên đọc báo, dọn dẹp hay phân loại thư từ...

- Hãy lập kế hoạch cho các công việc. Chỉ cần 20 phút cũng tiết kiệm được một giờ. Chớ mang mọi điều vơ vẩn vào trong đầu, hãy ghi lại mọi thứ cho đầu óc thanh thản.

- Hãy liệt kê những việc cần làm theo danh mục ưu tiên. Nếu có nhiều việc thì ghi từng nhóm công việc. Thí dụ nhóm A là quan trọng nhất, rồi đến nhóm B và C (cũng có thể dùng bút màu đánh dấu)

- Không tiếp loại khách tiện thể ghé đến. Nhiều người có thói quen luôn mở cửa văn phòng khi đang làm việc, tuy họ rất niềm nở với khách vãng lai những hiệu quả công việc lại rất thấp. Hãy xin lỗi khách vì thời gian rất bận, hoặc hẹn khách lui thư thả.

- Hạn chế điện thoại. Nếu gặp khách thích dông dài, hãy thông báo sắp cúp máy.

- Trước khi gọi điện hãy ghi các chủ đề cần trao đổi, ghi rõ mục tiêu.

- Để tiết kiệm thời gian lúc chờ đợi, có thể mang theo thư từ, tư liệu để đọc. Tốt nhất hẹn trước các cuộc tiếp xúc.

- Cũng cần tận dụng thời gian dù rất hiếm để thư giãn, chợp mắt buổi trưa sẽ tránh được mệt mỏi buổi chiều. Tập thể dục cho đầu óc minh mẫn. Thở sâu ít phút cũng làm giảm bớt sự căng thẳng và nếu công việc căng thẳng quá, có thể nghỉ một ngày.

Các kiểu giận của con gái

Có những cô nàng khi giận thì im như thóc. Họ sẽ im lặng, cau mày và quay đi chỗ khác. Cô ấy có vẻ khá kiên quyết trong việc không thèm nhìn mặt bạn nữa. Tuyệt chiêu lúc này là hãy chọc cho nàng cười.

Khi nàng im lặng, bạn lập tức sẽ rơi vào một sự mặc cảm tội lỗi (điều mà cô nàng muốn). Bây giờ bạn có năn nỉ cỡ nào cũng vô ích mà thôi.

Nếu lỗi lầm bạn gây ra không quá lớn thì biện pháp hữu hiệu nhất trong tình cảnh này là... chọc cười cô ấy. Khi cả hai cười rồi thì chuyện làm lành sẽ trở nên quá đơn giản. Cố lên các chàng trai.

Mỗi cô gái có một kiểu giận khác nhau, và "im thin thít" chỉ là một trong số đó. Bạn có biết cách chịu đựng và hóa giải những cơn thịnh nộ ấy không?

Kiểu mắng đối phương xối xả



Bỗng dưng mặt cô ấy đỏ bừng lên và rồi hàng chục câu chữ khó nghe liên tiếp nhảy xổ ra ôm lấy bạn. Cô ấy khiến bạn có cảm giác bị... quê trước đám đông. Và có thể, với tính tự ái của một thằng con trai, bạn sẽ đưa tay cắt phựt mối quan hệ này luôn.

Hóa giải thế nào? Ai cũng sôi sùng sục thì giải quyết được gì nào? Cách tốt nhất là lấy hết bình tĩnh mà nói: “Mình sẽ nói chuyện này sau nhé” rồi “lỉnh” đi chỗ khác chờ tình hình bớt căng thẳng (thật sự thì đây là một việc khó khăn, vì chàng trai nào cũng có “cục” tự ái to đùng). Sau đó hãy gặp riêng nàng mà nói chuyện trong hòa bình.

Đừng lo chuyện mọi người nghĩ bạn mất mặt trước đám đông, vì khi nhìn thấy hai người vui vẻ lại với nhau, họ sẽ quên ngay ấy mà.

Kiểu khóc như mưa

Đây là một kiểu giận ác vô cùng. Con gái mà lấy thứ “vũ khí ướt nhẹp” này ra dùng là bạn coi như 100% thua cuộc, dù không biết ai sai trước.

Làm sao cho hết khóc? Trong lúc cô ấy khóc, bạn đừng dỗ, vì con gái càng dỗ càng khóc thêm. Nên đi kiếm một miếng khăn giấy rồi đưa cho nàng. Việc này sẽ làm giảm bớt những tia nhìn hình “viên đạn” xung quanh, khi bạn làm con gái khóc. Sau đó, bạn có thể viết một lá thư “tường thuật” với những lời lẽ thật chân thành. Những cô nàng ưa khóc cũng là những cô rất dễ mềm lòng.

Dù sao đi nữa thì phòng vẫn hơn chống, tốt nhất, bạn đừng làm nàng giận. Nếu có, thì nhanh nhanh mà nhận phần thiệt về mình. Điều đó không làm mất đi hình ảnh mạnh mẽ mà có khi bạn còn đẹp hơn trong mắt ít nhất một người.

--Thích được nhìn thấy con gái khóc lắm mà vẫn chưa có cơ hội đây!..he he--

Không luận thiên tài

Những học sinh mới học vẽ thường thích hỏi; "Thầy ơi, em không phải là thiên tài có học vẽ được không?", "Thầy ơi, thầy xem em có thiên tài hay không?".

Tôi cảm thấy từ "thiên tài" thật là tai hại. Vì người thành công có thể lấy nó làm chiêu bài, nói thành công của mình là do thiên tài tuyệt vời; người thất bại lại có thể lấy nó làm cái bia chống đỡ, quy thất bại của mình là do không có thiên tài. Vì thế, người thành công sẽ được thần thánh hóa, cơ hồ khi sinh ra họ đã có sẵn "năng lực đặc biệt", không cần nỗ lực cũng có thể thành công; người thất bại có thể đỗ lỗi do không có thiên tài để tự an ủi mình, cơ hồ bản thân không có điều gì dở, cái dở là do cha mẹ không sinh ra mình là một thiên tài.

Kỳ thực thiên tài là gì? Thiên tài chỉ là một từ hư ảo mà thôi! Nếu cần có một định nghĩa cho thiên tài, thì tôi nghĩ nó sẽ là "năng lực tự mình kích phát, khát vọng theo đuổi lý tưởng tối cao và nỗ lực kiên trì không ngừng nghỉ".

Cuối cùng, hy vọng mọi người bớt dùng từ "thiên tài", vì không có một thiên tài thật sự nào lại nói bản thân là "thiên tài" và cũng chẳng có người nào suốt ngày miệng nói "thiên tài" thì bản thân có thể trở thành thiên tài.

(dongtienkhon.com)

Ghét cái răng khểnh

Tôi có một cái răng khểnh. Khi đến trường, tụi bạn bảo đó là cái răng bừa cào. Mỗi lần tôi cười chúng cứ chỉ vào đó:
- Ha ha, bừa cào kìa! Mày cho tao mượn về chải chí đi!

Từ đó, tôi không dám cười nữa. Tôi rất đau khổ. Tôi ghét những đứa có hàm răng đều. Chúng còn chỉ vào mặt tôi nói: "Đó là vì mày không chịu đánh răng. Những người đánh răng, răng mòn đều".

Một hôm, bố tôi hỏi:
- Sao dạo này bố không thấy con cười?
Tôi nói:
- Tại sao con phải cười hả bố?
- Ðơn giản thôi. Khi cười, khuôn mặt con sẽ rạng rỡ. Khuôn mặt đẹp nhất là nụ cười.
- Nhưng khi con cười sẽ rất xấu xí.
- Tại sao vậy? Bố ngạc nhiên. Ai nói với con?
- Không ai cả, nhưng con biết nó rất xấu, xấu lắm bố ơi!
- Bố thấy nó đẹp. Bố nói nhỏ con nghe nhé! Nụ cười của con đẹp nhất!
- Nhưng làm sao đẹp được khi nó có cái răng khểnh?
- Ái chà! Bố bật cười. Thì ra là vậy. Bố thấy đẹp lắm! Nó làm nụ cười của con khác với những đứa bạn. Ðáng lý con phải tự hào vì nó. Mỗi đứa trẻ có một điều kỳ lạ riêng. Có người có một đôi mắt rất kỳ lạ. Có người có một cái mũi kỳ lạ. Có người lại là một ngón tay. Con hãy quan sát đi rồi con sẽ thấy. Con sẽ biết rất nhiều điều bí mật về những người xung quanh mình.

Tôi biết một điều bí mật về cô giáo: cô có cái mũi hồng hơn những người khác. Và tôi đã nói điều đó cho cô hay. Cô ngạc nhiên lắm.
Thật không? Cô trợn mắt.
- Em nói thật! Mũi cô rất hồng. Em còn phát hiện một điều nữa, khi trợn mắt, mắt cô thật to. Những người có con mắt nhỏ không làm được như vậy đâu. Bố em nói đó là một điều bí mật. Cô đừng nói cho ai biết nhé. Khi cô nói điều bí mật ra, cô sẽ quên cái mũi cô ngay.
- Vậy à! Em có nhiều điều bí mật không?
- Dạ có. Nhưng em sẽ không kể cho cô nghe đâu. Em sợ em sẽ quên nó.
- Không sao đâu. Khi em kể điều bí mật cho một người biết giữ bí mật thì bí mật vẫn còn. Khi gặp cô, em sẽ nhớ là có hai người cùng giữ chung một bí mật.

Và tôi đã kể cho cô nghe bí mật của tôi. Tôi cũng muốn kể cho các bạn nghe nữa, vì như vậy các bạn sẽ giữ giùm tôi một điều bí mật; khi tôi và bạn gặp nhau, bạn sẽ nhớ bí mật đó. Chuyện là như vầy: ngày xửa ngày xưa ở một khu làng nọ, có một đứa bé luôn cười suốt ngày. Các bạn biết tại sao không, tại vì nó có một cái răng khểnh!

(Nguyễn Ngọc Thuần)