Saturday, May 5, 2007

"Chẳng có ai đẹp hết!"

Một cô gái luôn ý thức rằng mình xinh đẹp sẽ nghĩ như thế nào về hình thức bề ngoài của những cô gái khác?
Bạn có dáng chuẩn như người mẫu? Đôi lúc trông bạn cũng xinh xắn ưa nhìn? Bạn có một cái má lúm đồng tiền hay là đôi mắt bồ câu “nai tơ”? Đừng nghĩ rằng người khác cũng tin rằng bạn đẹp như chính bản thân bạn.

Lan Anh là hoa khôi của lớp. Nhiều "boys" rất thích Lan Anh. Nhưng có một đặc điểm nhận dạng không mấy đáng yêu ở Lan Anh là: cứ nhìn thấy một bạn gái nào kém xinh xắn hơn mình là Lan Anh lại “chê”: “Chẳng hiểu sao thằng Hải (bạn cùng lớp của Lan Anh) lại thích con Mi nhỉ? Trông nó nhạt nhẽo, hình thức cũng chẳng có gì. Thế mà thằng Hải cứ thích.” hoặc là: “Sao Ngọc lại được chọn thi nữ sinh thanh lịch? Nó ý à? Mặt và mũi chẳng liên quan. Chẳng hiểu mấy đứa chọn nó nghĩ gì nữa!”

Lan Anh chỉ là một trong rất nhiều bạn gái nghĩ rằng mình xinh đẹp hơn hẳn những cô nàng chỉ có nhan sắc “thường thường bậc trung”. Mình đẹp hơn thì mình có quyền “chê” kẻ xấu xí hơn.

Hương, Nhung là đôi bạn, cũng không phải thân lắm nhưng hai cô gái hay đi chơi với nhau. Cả hai đều rất xinh xắn, được nhiều vệ tinh bám theo. Mọi người thường nhận xét: nhìn bên ngoài trông Hương có nét hơn Nhung.

Oái oăm ở chỗ, bên ngoài Nhung không xinh bằng Hương nhưng Nhung lại “ăn ảnh” hơn. Khi xem ảnh của 2 người, ai cũng khen Nhung xinh, có duyên. Điều đó làm Hương rất khó chịu. Cứ khi mọi người bắt đầu khen Nhung là Hương nhận xét luôn: “Bên ngoài nó chẳng có nét gì đẹp cả. Chỉ là ăn ảnh thế thôi. Chứ nó mũi tẹt, răng không đều nhau. Nói chung chả có gì nổi bật.”

Trong hai câu chuyện trên, cô bạn Lan Anh thích “chê” vì quá tự tin vào vẻ xinh đẹp của mình, còn Hương là do ghen tị khi thấy bạn mình được khen.

Cũng là chuyện chụp ảnh nghệ thuật nhưng Vân lại có cách “chê” khác. Thấy bạn bè khen Hoa lên ảnh xinh nhất trong 4 đứa, Vân cũng “khen” nhưng mà khen như thế này: “Bình thường nó (Hoa) xấu nhất nhóm nên khi lên ảnh nghệ thuật, có trang điểm son phấn vào thì nó phải xinh hơn là đúng rồi. Ba đứa còn lại bên ngoài trông đã “được” sẵn thì có make up cũng chẳng thể xinh hơn mấy, phải không?” Nghe những điều Vân nói, nụ cười trên gương mặt Hoa tắt phụt. Hoa vừa thoáng vui vì được bạn bè khen ảnh chụp đẹp.


Họ nghĩ gì?

Lan Anh: “Mình thấy sao nói vậy chứ có nói gì sai đâu. Bao nhiêu đứa cũng nói giống mình. Để Ngọc thi nữ sinh thanh lịch có phải làm mất giải của lớp không?”

Hương: “Bên ngoài Nhung làm sao xinh được như trong ảnh. Không tin bạn cứ gặp nó trực tiếp mà xem xem có đúng là mặt, mũi chẳng liên quan không? Chỉ là ăn ảnh, photoshop kỹ càng.”

Vân thì nghĩ đơn giản: “Hoa nó cũng biết là nó xấu nhất trong 4 đứa mà. Tôi đâu có nói gì quá đáng. Công nhận trang điểm vào nhìn nó khác hẳn bên ngoài.”

Sự thật là...

Lan Anh, Hương, Vân chỉ là 3 trong số rất nhiều "girls" bây giờ. Họ không quen và không thích “phải” thừa nhận vẻ đẹp hay một nét nào đó ưa nhìn của những cô gái khác. Dù cho người ấy có một khoảnh khắc nào đó xinh xắn, với những "girls" này, việc có cơ hội để chê người khác vẫn là trên hết. Nếu “buộc” phải thừa nhận ai đó xinh đẹp, giỏi giang hơn mình, họ chỉ thừa nhận ngoài miệng, trong thâm tâm, họ sẽ cố tìm ra những đặc điểm xấu xí của người khác để chê. Và khi chê được, họ mới thấy hài lòng: dù sao cũng "chẳng có ai đẹp hết!”

( theo STVN)

No comments: