Sunday, July 22, 2007

Thượng đế gửi con trai

Hỡi thượng đế,cớ sao người không thấy
Chúng con đây đau khổ đến tột cùng
Chúng con muốn người thổi bay lũ con gái
Để trần gian thêm bóng mát xanh tươi

Hay là ngài không phải phận con trai?
Nên không thấu những lời tui nói
"Con gái đó đúng là ác mộng
Quỷ sa tăng cũng phải quỳ gối xin hàng"

Vậy mà ngài nỡ để chúng sống zai
Gieo đau thương cho chúng con muôn thưở
Chúng nó như một làn gió độc
Thổi chúng con bay mãi tận chân trời

Hỡi thượng đế,nếu còn thương chúng con
Thì hãy xuống dương trần một chuyến
Để nghe thấu nỗi đau muôn thưở
Và thực thi bản án "Biến đi hỡi con gái"



Thượng đế ta đã lắng nghe con
Và thắc mắc con có cần đi "trại"???
Cứ nghĩ mà xem nếu vắng lũ con gái
Đời se ra sao? Sẽ khủng khiếp thế nào?

Người phụ nữ-chúa là người sáng tạo
Để giúp đời hạnh phúc biết bao
Họ quý phái ,xinh đẹp,rất sang cao
Tuyệt tác đó! Con nào đâu chịu hiểu

Có con gái cuộc sống trở nên kì diệu
Lóng lánh sắc màu hạnh phúc tươi vui
Nếu thiếu con gái,đời còn gì dịu ngọt?


Ừ thì con gái chanh chua
Sao con trai cứ thích đưa đón hoài?
Mỗi lần con gái giận dai
Con trai năn nỉ-con trai dỗ dành
Ừ thì con gái chẳng xinh
Con trai vẫn cứ dập dình làm quen
Ừ thì con gái vô duyên
Con trai "chết" ở mắt huyền đong đưa
Con gái nói nắng thành mưa
Sao con trai cứ khạo khờ cả tin
Con trai thương lúm đồng tiền, tóc hiền xoã vai
Ừ thì con gái điệu đà
Con trai vẫn cứ thích trồng cây si
Ừ con gái hay ăn quà
Môi hồng chúm chím vẫn là đáng yêu
Ừ thì con gái rất kiêu
Con trai vẫn cứ phải chiều quanh năm
"Con gái đáng ghét muôn phần"
Là con trai muốn nói rằng.... đáng yêu.

Nếu tất cả mọi cuộc tình kết thúc đều có hậu

• Nếu tất cả mọi cuộc tình kết thúc đều có hậu, lịch sử cổ đại Việt nam hẳn không có một chương buồn về triều đại An Dương Vương với Loa thành hai nghìn năm tuổi đứt quãng như một dấu hỏi dài. Tảng đá hình người cụt đầu kia sẽ vẫn phơi sương cùng tuế nguyệt ở đâu đó hay đen đủi hơn đã hoá đá thành vôi như nàng-Tô-Thị dạo nào chứ đâu được phủ áo nhiễu vàng, khói thương thờ phụng quanh năm trong am bà Chúa. Mới hay ở đời này con-hại-cha nhiều chứ bố mẹ không dưng ai nỡ dứt ruột bỏ con đi.

• Nếu tất cả mọi cuộc tình kết thúc đều có hậu, sông Hồng kia chắc không có tháng Bảy lũ cuồn cuộn trôi về, công sức đắp đê đã được dùng vào làm cái gì đó biết đâu còn hoành tráng hơn Vạn lý trường thành? Ghen Hoạn Thư chỉ hại một phần đời Thuý Kiều thôi chứ cái sự ghen của Thuỷ Tinh kia mới dai dẳng, dữ dằn. Bao nhiêu nghìn năm đã qua, bao nhiêu vạn năm vẫn còn lồng lộn đòi giành lại Mỵ Nương? Trong mọi cuộc binh đao, ai là người thiệt nhất nếu không phải dân đen và sỹ-tốt.

• Nếu tất cả mọi cuộc tình kết thúc đều có hậu, triều Lê lẫy lừng với tuyên ngôn ‘Lấy đại nghĩa để thắng hung tàn’ đã không có một vết nhơ Lệ-Chi-Viên sáu trăm rồi chưa gột sạch. Giận lão đê-tiện-vua Lê Thái Tông mười cũng nên trách Đại thần Nguyễn Trãi kia gần một, vợ mình sao không giữ mà lại để thiếp vào chầu rồi mang hoạ chu-di-tam-tộc? Kinh Thánh dạy ‘và Thượng đế đã tạo ra đàn bà’, có lẽ hậu thế nên nối thêm đoạn ‘để trừng phạt đàn ông’ cho trọn nghĩa.

• Nếu tất cả mọi cuộc tình kết thúc đều có hậu, danh xưng ‘Bà chúa thơ Nôm’ đến giờ hẳn vẫn còn khuyết, hay chí ít cũng chưa biết chung cuộc ngã ngũ về ai giữa một nhóm nữ-sỹ-quần-hồng. Đa đoan đến thế là cùng, một đời người mấy lần xuống đò mà đâu nào đã qua được bờ kia, âu cũng là cái số giời đày. Dung tục như Bà là hết đất ‘quân tử muốn chơi thì đóng cọc, xin chớ mân mê nhựa ra tay’ nhưng đã ông PGS, TS nào dám chê Bà là ‘tục-tĩu’. Phận nữ nhi, khẩu khí được như bà có dễ vô số thằng ngộ nhận ta đàn ông không đáng mặt đi sau nâng váy.

• Nếu tất cả mọi cuộc tình kết thúc đều có hậu, ‘Đoạn trường Tân Thanh’ giờ này hẳn vẫn nằm chết gí ở một góc khuất nào đó trong thư viện xứ Tàu; văn đàn Việt nam trống một góc đáng sợ mang tên ‘Kim Vân Kiều Truyện’ với Đại Thi Hào họ Nguyễn tên Du. Thú sưu tập các bản Kiều cổ, in trên giấy dó nhẹ bẫng có thêm hình minh hoạ vẽ tay của các Mastre Cao đẳng mỹ thuật Đông Dương hẳn không còn lý do tồn tại. Chục năm lại đây các Luxury brands của Tây mới nghĩ ra trò Limited editions chứ các cụ nhà mình từ đầu thế kỷ 20 đã biết applied trong việc in các ấn bản Kiều special: giấy đặc biệt, minh hoạ đặc biệt, chữ ký tươi của dịch giả trên một số hình như không quá hai mươi ấn bản. Kẻ hậu sinh này trộm nghĩ, chắc cụ Du xưa cũng có tí-ti dở dang lovesick chứ cụ cũng thong dong tối rượu sâm-banh sáng sữa bò tráng miệng chầu tom-chát chắc chả đào đâu ra cảm hứng để mà ngồi Việt-hoá ‘Đoạn Trường Tân Thanh’ thành ‘Kiều-thuần-chất-Việt’ !

• Nếu tất cả mọi cuộc tình kết thúc đều có hậu, tân nhạc Việt nam nửa đầu thế kỷ 20 thiếu hẳn một chương ‘nhạc tiền chiến’ đa phần buồn mang mác, ca từ đẹp dịu dàng sáu bảy chục năm sau vẫn hớp hồn không biết bao người. VTV3 chắc phải vắt óc nghĩ ra mục mới thay cho ‘Những bài hát còn xanh’ hay ‘Ký ức thời gian’, Bông Mai chắc sẽ vẫn chung thân là ca sỹ chứ không hẳn rẽ ngang sang làm biên tập. Danh sách các nhạc sỹ tài danh vắng một nhạc-sỹ-đa-tình Đoàn Chuẩn hào hoa với giai thoại từ Hải Phòng, con trai hãng nước mắm Vạn Vân, một mình một xe mui trần (cả Việt nam chỉ có 2 chiếc, ông, và... vua Bảo Đại) gửi tiền cho một tiệm bán hoa ở Sài gòn đặt mua hoa trước cả năm, hàng ngày mang hoa đến tặng nàng ca sỹ M.L. Văn Cao chắc ko thể xuất thần ‘em cạn lời cho anh dứt nhạc; biệt ly đôi phách ngó đàn tranh; một đêm đàn lạnh trên sông Huế ; ôi nhớ nhung hoài vạt áo xanh’. Thái Thanh cũng chẳng có cơ duyên ca ‘em tan trường về, đường mưa nho nhỏ’ của Ngày-xưa-Hoàng-thị. Hình như chính sự dở dang ấy lại là cơ duyên của nhiều cái bắt đầu. Còn ai đấy nói người Hải phòng ăn sóng nói gió, sống thô lắm là mới hiểu không quá 1/3 về người Hải-tần-Phòng-thuỷ; bao tên tuổi lớn trong giới văn-sỹ originated từ thành phố Cảng này!
• Nếu tất cả mọi cuộc tình kết thúc đều có hậu, suy nghĩ theo tư duy logical sẽ chết khô vì chẳng bao giờ hiểu được ý thơ ‘em bảo anh đi đi, sao anh không đứng lại. Em bảo anh đừng đợi, sao anh vội về ngay’. Bao dân chuyên toán tin đã bó tay trước mật mã tình yêu để mãi sau, khi sự-đã-rồi mới ‘à, vậy ra’ nghiêng phần tiếc nuối. ‘Thế là muộn em không còn đợi nữa, chim sẻ buồn vỗ cánh bay về núi bên kia’.

• Nếu tất cả mọi cuộc tình kết thúc đều có hậu, Luật Hôn nhân và gia đình năm 2000 chắc sẽ không cần có Chương X. Toà án nhân dân cấp Quận, Huyện giảm biên chế ít nhất mỗi nơi một thẩm phán toà Dân sự chuyên xử ly hôn. Ban hoà giải của Hội phụ nữ cấp Phường quanh năm thất nghiệp. Báo Phụ nữ Việt nam, Thanh niên cuối tuần, Tiền phong Chủ nhật mỗi số sẽ trống ¼ trang báo ; chị Thanh Tâm, anh Bồ Câu sẽ hoặc lãng-đãng-làm-thơ-tình, hoặc mi nhau qua Y !M hay Skype vì hết đất quân-sư-tình-cảm.

• Nếu tất cả mọi cuộc tình kết thúc đều có hậu, lượng rượu mạnh tiêu thụ vào tối muộn những ngày cuối tuần giảm đi đáng kể- sau mỗi cuộc chia tay là đàn ông con trai thường hay tìm đến nàng-say độc ẩm kiểu Tửu-phá-thành-sầu. Nếu tất cả mọi cuộc tình kết thúc đều có hậu, phụ nữ con gái tóc sẽ đa phần dài ít nhất ngang lưng – không hiểu sao mẫu số chung sau mỗi cuộc tình tan là con gái/thiếu phụ/đàn bà lại cứ mang món tóc của mình ra mấy cửa hàng/hiệu/viện tóc cả thành danh lẫn vô danh mà hành hạ : nhẹ là bấm đuôi ngắn bớt đi, nặng là xuống hẳn mái tóc từ dài thành con-trai-siêu-ngắn. Ngắn thôi nhé, đừng xuống hẳn rồi tục huyền, sống đời thực mới khó chứ nương mình chốn tu hành có lúc nào em thở dài, mắt bối rối nhìn sang hướng khác khi gặp lại cố nhân ?

• Nếu tất cả mọi cuộc tình kết thúc đều có hậu, bác sỹ trực khoa cấp cứu bệnh viện tuyến tỉnh, hay A9 Bạch Mai sẽ giảm đi ít nhất 10% công việc; Sendusen không cần phải có đơn thuốc chỉ định của bác sỹ Nhà thuốc mới được bán theo toa. Cầu Thăng Long, hay Chương Dương nửa đêm về khuya ko có những kẻ thất tình lấy hết cam đảm nhắm mắt định nhảy xuống xuôi dòng sông Cái mà rồi thì ... tong tong tỏng (please refer to film Tết Này Ai Đến Xông Nhà scene mít-xờ-tơ Quốc Khánh thất vọng với người tình trong mộng).

• Nếu tất cả mọi cuộc tình kết thúc đều có hậu, ngành kinh doanh đầu tiên của Việt nam nộp đơn phá sản trước khi hội nhập Đúp lờ vê tê ô là doanh nhà nghỉ với mini-khách sạn. Khẩu trang và kính râm to sụ che kín ½ khuôn mặt sẽ được trả lại theo đúng công năng sử dụng là năng bụi và che nắng ở ngoài trời chứ không có cảnh nàng vẫn nguyên bộ vét-júp vuông vắn văn phòng mang cả kính râm cả mạng mặt dù có khi nhầm Coran với Covắc từ ngoài lên thẳng phòng xxxx, rồi lại vẫn kín-như-bưng từ phòng xxxx ra ngoài. Biển số xe gắn máy không phải chịu cảnh phạt ‘úp mặt vào phía sát tường’ còn 4 bánh không cần ờ mấy vỏ hộp cát-tông che đi phần biển số. Tip of a day: che biển số, mà quên che cái tem đăng kiểm góc phải trên kính trước thì khác đếch gì lạy ông con ở bụi này, số xe lù lù ra đấy!!!!!

• Nếu tất cả mọi cuộc tình kết thúc đều có hậu, cảnh nhưng đại-gia ‘không chết sa trường, làm trai lại chết trên giường mỹ nhân’ ở Việt ta những khoảng chục năm trở lại đây khó có cơ chuyển từ câu châm ngôn ‘ cơm no ấm cật...’ sang cảnh thực. Tiền bạc ‘tập trung’ thì nhanh, văn hoá sống/dùng tiền phải ‘tích tụ’ khá lâu mới ‘ngộ’. Quanh tách Ca-pu-chi-nô sáng ở Brodard, các đại gia Saigon hoa lệ thẳng tưng : đừng thằng nào ngu cặp với em Việt Trinh, em Hà Kiều Anh; thằng nào dính vô 2 em nay đều xộ khám cả, nhẹ thì chung thân, nặng thì dựa cột. Điểm mặt qua các nạn nhân thì thấy hình như statistics có sai số ở mức không nhiều.

• Nếu tất cả mọi cuộc tình kết thúc đều có hậu, mấy cuốn nhật ký và những lá thư đã sắp ngả màu, thêm mấy tấm ảnh đen trắng hay nâu chắc không phải chịu cảnh an phận nằm trong góc khuất một xó tủ hay góc ngăn kéo bàn nào đó. Vài cái áo sơ mi đã bạc màu, đôi găng tay len giờ chắc chẳng ai đeo sẽ không còn treo ngay ngắn, hay gấp gọn trong ngăn tủ áo mà vô phúc sư tử nhà lỡ tay dọn, nghĩ là đồ cũ đem đi lau nhà hay thanh lý cho bà con vùng lũ thế nào cũng ăn mấy cái bạt tai lệch ít nhất 45o với warning messege ‘ở cái nhà này muốn làm gì phải nói trước với tôi một tiếng’.

• Nếu tất cả mọi cuộc tình kết thúc đều có hậu, sẽ không có nhiều những đêm không uống cà phê mà trằn trọc không sao ngủ được. Có gì đâu, ngày hôm trước vô tình biết người-cũ hoặc đang khó khăn, hoặc có chuyện buồn. Tiếng thở dài sẽ ít đi một phần ba mỗi khi tư lự. Có duyên nhưng không có phận, chắc là kiếp trước chưa trọn-đường-tu, hay ăn-vụng-oản-chùa !!!!

10 điều tuổi trẻ thường lãng phí

Trong hành trình tạo dựng một cuộc đời có ý nghĩa, nếu bạn lỡ coi thường một trong 10 điều thiết yếu dưới đây, coi như bạn đã tự đánh mất một phần nhựa sống của chính mình.

Sức khoẻ: Lúc còn trẻ, người ta thường ỷ lại vào sức sống tràn trề đang có. Họ làm việc như điên, vui chơi thâu đêm, ăn uống không điều độ…. Cứ như thế, cơ thể mệt mỏi và lão hoá nhanh. Khi về già, cố níu kéo sức khoẻ thì đã muộn.

Thời gian: Mỗi thời khắc “vàng ngọc” qua đi là không bao giờ lấy lại được. Vậy mà không hiếm kẻ ném 8 giờ làm việc qua cửa sổ. Mỗi ngày, hãy nhìn lại xem mình đã làm được điều gì. Nếu câu trả lời là “không”, hãy xem lại quỹ thời gian của bạn nhé!

Tiền bạc: Nhiều người hễ có tiền là mua sắm, tiêu xài hoang phí trong phút chốc. Đến khi cần một số tiền nhỏ, họ cũng phải đi vay mượn. Những ai không biết tiết kiệm tiền bạc, sẽ không bao giờ sở hữu được một gia tài lớn.

Tuổi trẻ: Là quãng thời gian mà con người có nhiều sức khoẻ và trí tuệ để làm những điều lớn lao. Vậy mà có người đã quên mất điều này. “Trẻ ăn chơi, già hối hận” là lời khuyên dành cho những ai phí hoài tuổi thanh xuân cho những trò vô bổ.

Không đọc sách: Không có sách, lịch sử im lặng, văn chương câm điếc, khoa học tê liệt, tư tưởng và suy xét ứ đọng. Từ sách, bạn có thể khám phá biết bao điều kỳ thú trên khắp thế giới. Thật phí “nửa cuộc đời” cho nhưng ai chưa bao giờ biết đọc sách là gì!

Cơ hội: Cơ hội là điều không dễ dàng đến với chúng ta trong đời. Một cơ may có thể biến bạn thành giám đốc thành đạt hay một tỷ phú lắm tiền. Nếu thờ ơ để vận may vụt khỏi tầm tay, bạn khó có thể tiến về phía trước.

Nhan sắc: Là vũ khí lợi hại nhất của phụ nữ. Có nhan sắc, bạn sẽ tự tin và chiếm được nhiều ưu thế hơn so với người khác. Tuy nhiên, “tuổi thọ” của nhan sắc có hạn. Thật hoang phí khi để sắc đẹp xuống dốc. Hãy chăm sóc mình ngay từ bây giờ.

Sống độc thân: Phụ nữ ngày nay theo trào lưu “chủ nghĩa độc thân”. Thực tế là khi sống một mình, bạn rất cô đơn và dễ cảm thấy thiếu vắng vòng tay yêu thương của chồng con. Bận bịu gia đình chính là một niềm vui. Sống độc thân, bạn đã lãng phí tình cảm đẹp đẽ ấy.

Không đi du lịch: Một vĩ nhân đã từng nói: “Khi đi du lịch về, con người ta lớn thêm và chắc chắn một điều là trái đất phải nhỏ lại”. Vì thế, nếu cho rằng đi du lịch chỉ làm hoang phí thời gian và tiền bạc, bạn hãy nghĩ lại nhé!

Không học tập: Một người luôn biết trau dồi kiến thức sẽ dễ thành công hơn người chỉ biết tự mãn với những gì mình biết. Nếu không học hành, bạn đang lãng phí bộ óc đấy!
 

Những tiêu chí chọn chồng của phái yếu

Lấy chồng, đó là chuyện hệ trọng của cả một đời người, nhất là đối với phụ nữ. Chính vì vậy nhiều tiêu chuẩn được đặt ra nhằm lựa chọn cho mình tấm chồng thật xứng đáng. Người có xu hướng chọn cho mình những người giàu có, đẹp trai, người lại chọn đức lang quân phải có địa vị xã hội... Tuy nhiên tựu trung lại, những điểm sau đây là tiêu chuẩn để phụ nữ lựa chọn.

1. Lớn hơn một vài tuổi
Những người đàn ông lớn tuổi hơn mình chắc chắn sẽ chững chạc và có kinh nghiệm hơn, hiểu biết hơn. Phụ nữ không thích những người kém hiểu biết hơn vợ, quan trọng là họ biết nhường nhịn, chịu đựng tính hiếu thắng trẻ con của mình.

2. Cá tính mạnh mẽ
Mạnh mẽ đó là điểm quan trọng ở phái mạnh mà phụ nữ rất thích. Phái yếu lập gia đình để mong được che chở, bảo vệ và yêu thương mình. Còn gì chán hơn là vấp phải người yếu đuối, nhu nhược, cái gì mình cũng quyết để rồi cuối cùng người vợ trở thành trụ cột của gia đình.

3. Kinh tế ổn định
Cuộc sống của gia đình bạn hạnh phúc hay không phụ thuộc vào nhiều yếu tố. Trong đó kinh tế đóng vai trò quan trọng không nhỏ. Thực tế rất nhiều đôi trai gái khi yêu nhau lãng mạn hóa, không thực tế cuộc sống gia đình, chỉ cần tình yêu là đủ, mọi cái khác không quan trọng. Nhưng khi chung sống với nhau rồi, vấn đề cơm áo gạo tiền đã trở thành yếu tố quan trọng, nếu không được giải quyết tốt thì sẽ là khối bom nổ chậm của hạnh phúc gia đình đấy.

4. Có óc hài hước
Còn gì vui hơn khi cuộc sống gia đình luôn tràn ngập tiếng cười và hạnh phúc. Sau một ngày làm việc mệt mỏi và căng thẳng, khi hai người cùng thư giãn thì những câu chuyện hài hước, cách ăn nói dí dỏm của chàng sẽ là liều thuốc xóa tan mọi ưu phiền, nhọc nhằn rồi đấy.

5. Biết “nịnh nọt”
Người ta thường nói đàn ông yêu bằng mắt còn phụ nữ yêu bằng tai. Những người biết “nịnh nọt”, biết nói những lời yêu ngọt ngào, luôn làm phụ nữ thích thú, cái áo này rất hợp với dáng em, hay em học nấu ăn từ khi nào vậy... Dẫu biết rằng đôi khi chàng chỉ khen đại khái nhưng cũng không có vấn đề gì bởi với phụ nữ được khen là hạnh phúc ngây ngất rồi.


(Theo báo Phụ Nữ Việt Nam)

21 lý do đàn ông thời nay "chán" lấy vợ!

21 lý do dưới đây lý giải vì sao trong xã hội hiện đại ngày càng có nhiều người đàn ông thích sống độc thân hay nói đúng hơn là họ rất sợ nghĩ đến chuyện lấy vợ.

1. Không muốn phải đổi chỗ cất tiền liên tục, càng không muốn phải bí mật gửi tiền ở ngân hàng.

2. Không muốn bị vợ cằn nhằn hai tháng trời chỉ vì ăn một bữa vung tay quá trán trong khách sạn.

3. Không thích đến cuối tuần lại bị vợ bắt về nhà mẹ đẻ, chơi cùng em vợ, dọn dẹp nhà cửa cho mẹ vợ và đánh ván cờ không bao giờ thắng với bố vợ.

4. Không thích bị phạt giặt cả tháng trời chỉ vì quên không để riêng tất giấy với tất dệt ra.

5. Không muốn suốt ngày phải nghe phụ nữ hỏi: Tại sao không kiếm được nhiều tiền bằng anh Tèo, tại sao không được thăng chức cao hơn anh Tẹo, tại sao không yêu vợ bằng anh Tí, không biết làm việc nhà bằng anh Ti, không biết tặng quà như anh Tí...

6. Không thích đi trên đường nhìn cô gái đẹp lại bị vợ... cấu.

7. Không muốn ngày lễ tết lại nghe vợ tính toán xem nên tặng quà cho nhà mình hay nhà chồng nhiều hơn.

8. Không muốn phải nói "Em mặc rất đẹp", dù bạn không thích cô ấy mặc như vậy.

9. Không muốn mẹ mình có thêm một đối thủ cãi nhau hoặc chiến tranh lạnh.

10. Không muốn vợ lấy cớ dọn dẹp rồi tranh thủ kiểm tra ngăn kéo, bàn làm việc của mình xem có tìm được cái gì không.

11. Không muốn thu nhập của một người phải chi tiêu cho hai, ba người.

12. Không muốn phải nghe vợ thì thầm bên tai: "Hôm nay, anh có yêu em không? Anh nói yêu em lần nữa đi! Anh đừng nói dối em, hôm nay anh có yêu em không? Ngày mai anh có yêu em không? Ngày kia anh có yêu em không? Anh yêu em đến bao giờ?....

13. Không muốn bị chuyển kênh trong khi mình đang say mê xem một trận bóng đá hay.

14. Không muốn phải bỏ tiền mua nhẫn kim cương chuộc lỗi chỉ vì không để ý đến việc vợ đã sửa móng tay, đã thay mùi nước hoa hay là cắt tóc.

15. Không muốn bị vợ nói là chẳng giống đàn ông chỉ vì hay nhượng bộ con cái.

16. Không muốn bị vợ tra hỏi đến 3 giờ sáng chỉ vì cô bạn cùng phòng gọi điện báo sáng mai phải họp sớm.

17. Không muốn phải ngủ ngoài phòng khách hàng tuần chỉ vì trót quên sinh nhật vợ.

18. Không muốn vợ bỏ về nhà mẹ đẻ để rồi ngày ngày phải ăn mỳ thay cơm vì đã trót gọi tên cô bạn đồng nghiệp khi đang ngủ.

19. Không muốn phải bỏ ra hàng đống tiền kiếm được trong vài tháng chỉ vì vợ thích đi du lịch Hồng Kông.

20. Không muốn bị vợ nói là động vật máu lạnh chỉ vì đã ngủ ngay sau khi vừa làm chuyện ấy.

21. Không muốn vừa chớm tuổi 35 đã phải đọc những bài báo về liệt dương và thuốc viagra.

TIN NHẮN TÌNH YÊU *-*

* Nếu anh yêu em đến mức như anh vẫn nói thì xin anh hãy cẩn thận với trái tim của em. Anh có thể lấy nó nhưng đừng làm nó vỡ, đừng làm cả thế giới này tan thành từng mảnh.

* Khi đêm về, em hãy nhìn lên bầu trời. Nếu thấy sao băng, em hãy ước một điều. Hãy tin lời anh, điều ước đó sẽ thành hiện thực... Bởi vì anh đã ước được gặp em và thực sự là anh đã gặp em.

* Làm sao em có thể bắt trời không mưa khi trên trời dày đặc mây đen? Làm sao em có thể bắt lá vàng không rụng khi mùa thu đã tới? Làm sao em có thể bắt anh không yêu em khi em có trên đời này?

* Tin gửi lúc nửa đêm: “Tự nhiên em nghĩ anh đang lạnh và buồn vì phải ngủ một mình, đang sắp mơ những giấc mơ hãi hùng... Vì thế em quyết định nhắn tin để đánh thức anh...”.

* Anh không thể tìm được những lời dịu dàng. Anh chỉ có thể nói anh yêu em thôi.

* Mọi người dạy cho anh biết rằng một giờ có 60 phút, một phút có 60 giây, nhưng không ai dạy anh rằng một giây thiếu em là một giây bất tận, một phút vắng em là một phút vĩnh hằng.

* Anh yêu hãy nhìn lên trời đi! Các vì sao đang nói thầm với nhau rằng em yêu anh đấy.

* Sao anh lại tìm em trong máy điện thoại? Em không ở đó đâu. Em đang ở trong tim anh kia mà.

* Lúc em chào đời, trời đã mưa. Đó là trời khóc vì tiếc rằng đã để mất một thiên thần tuyệt vời như em.

* Khi muốn gặp anh, em hãy nhìn bầu trời sao và thầm ước. Anh sẽ đến bên em, sẽ tìm được em cho dù em ở bất cứ nơi đâu.

* Anh mời em một chuyến du lịch đặc biệt:

Hướng đi - các vì sao.
Người lái - tình yêu.
Phương tiện giao thông - trái tim.
Hành khách - em và anh.
Vé không được trả lại bởi anh đã mua bằng 3.000 cái hôn.

* Anh đã chuyển 2.000 giấc mơ và 1.000 ý nghĩ ngọt ngào vào tài khoản trong trái tim em. Những khi không có thời gian dành cho anh, em hãy lấy chúng từ tài khoản.

* Em nghĩ về anh 61 giây trong một phút, 25 giờ trong một ngày và em đã lẫn lộn trong việc xác định thời gian.

* Châu Âu ngủ, Châu Á cũng đang ngủ, Châu Mỹ đang tối dần, chỉ có đôi mắt đẹp nhất trên thế giới này đang đọc tin nhắn của anh.

* Trên Trái Đất có 6.000.000.000 người. Và anh không hiểu vì sao anh chỉ nhắn tin cho mỗi mình em. Có lẽ vì 5.999.999.999 người còn lại không thể thay thế được em.

* Kề từ khi mặt phẳng trái tim anh bị đường vuông góc từ ánh mắt em hạ vào, anh không thể xác định nổi bán kính để vẽ vòng tròn tình cảm của mình nữa.

* Có một thế giới ở đó tâm hồn anh cảm thấy ấm áp như đang ở nhà. Đó là thế giới ánh mắt suy tư của em.

* Không còn âm thanh nào vang hơn sự im lặng của điện thoại.

* Tiếc rằng anh không thể tặng em mặt trời. Cũng không thể gửi hoa qua điện thoại. Anh đành viết tin nhắn và gửi đến tim em tia nắng ấm của tâm hồn anh.

* Mặt Trăng là vệ tinh của Trái Đất, còn em là vệ tinh của cuộc đời anh.

* Mặt trăng cô đơn ngó qua cửa sổ. Thiếu anh, cuộc sống của em tối lạnh biết bao. Anh là mặt trời bé nhỏ trong cuộc đời em. Hãy nhắn tin cho em để em được ấm áp.

* Công thức tình yêu: 500 gram khát khao, 300 gram tình yêu, ôm và hôn có thể thêm bao nhiêu tùy ý. Chú ý: Hai người cùng nếm và nếm khi chỉ có hai người.

Anh sẽ yêu em bao lâu?

Buổi trưa, ánh mặt trời giống như muốn làm say tất cả mọi thứ dưới đất. Trên con đường dài, có một chàng trai chở một cô gái...

" Anh sẽ yêu em bao lâu? "

Cô gái ôm chặt lấy chàng trai và ghé vào tai anh hỏi một câu hỏi ngọt ngào. Cô ấy biết, câu hỏi này không có đáp án chính xác 100 điểm.

Cô cười nũng nịu, nói : " Em cho anh cơ hội nói một lời đường mật "

Chàng trai bắt đầu suy nghĩ. Nhân lúc dừng đèn đỏ, anh đưa tay lên rồi nói "Một" , anh muốn cô gái đoán đáp án của anh là gì.

Cô gái nghĩ một lúc, vui vẻ nói "Một đời"

Chàng trai cười, không phải là vì đáp án của cô gái không đúng, mà là anh cảm thấy sự thích thú ở cô.

Đèn xanh, chàng trai không đưa chiếc xe quay về đối mặt với hiện thực, cũng không thu lại nụ cười, từ từ nói với cô gái " Anh sẽ không trả lời kiểu như vậy, đáp án như thế rất hay nhưng không thực tế, giống như đang nói dối ... em đoán tiếp đi "

Câu trả lời làm cô gái rất hài lòng. Cô nghiêng đầu tiếp tục nghĩ..

"Một ngày " "a! nhưng chúng ta đã yêu nhau được 2 tháng rồi, một ngày, một tuần, hay một tháng, tất cả đều không thể"

Lại là đèn đỏ, chàng trai cầm tay cô gái, nhìn cô rồi cười. Cô gái cười rụt rè, lớn tiếng nói " Hay là một tíc tắc phải không ?"

Đáp án này làm chàng trai cười tưởng như suýt té ra đường "Đương nhiên không phải"

Anh vẫn luôn yêu vẻ hài hước, hóm hỉnh ở cô gái, yêu nụ cười trong sáng của cô. Câu trả lời làm anh nắm tay cô chặt hơn...

" Một năm phải không ?"

Đã qua một năm kể từ lúc anh ngỏ lời yêu với cô, cho nên đáp án 1 năm với cô gái là cực kỳ mâu thuẫn..

Chàng trai lắc đầu.

Thời gian giữa hai người đã không còn là chờ đợi, mà đã là thời gian trải nghiệm tình yêu.

" 100 năm là tuyệt rồi, yêu em 100 năm là đủ rồi."

Cô gái nói, không ngừng biểu hiện sự hạnh phúc.

Chàng trai nói : " 100 năm ngắn quá, không đủ để anh yêu em "

Những câu nói ngọt ngào là sở trường của các chàng trai. Yêu thì thích nghe những lời ngọt ngào, nhưng đối với con gái đó cũng lại là nhược điểm.

Cô gái cười, có ý nhắc chàng trai lại sắp đèn đỏ nữa rồi.

"Em muốn nghe đáp án rồi phải không ? " Chàng trai muốn nói ra câu trả lời mà cô gái muốn nghe " Anh sẽ yêu em bao lâu ?"

Chàng trai đưa tay rồi nói " Một .... Cho đến một ngày nào đó khi em không còn yêu anh nữa ... "

Cô gái kinh ngạc.

Cho đến một ngày nào đó khi em không còn yêu anh nữa...

Tốt nghiệp THPT năm nay - những bài văn bất hủ

Với yêu cầu của đề: "Nhận xét ngắn gọn về tình huống độc đáo trong truyện "Vợ nhặt" của Kim Lân", nhiều bài làm đã có những biến tấu độc đáo.

"Kim Lân là nhà thơ lớn của dân tộc. Ông có rất nhiều tác phẩm châm biếm, đả kích một cách tích cực trong xã hội cũ. Nhưng cái mà người ta nói nhiều về Kim Lân vẫn là những vở kịch, những bi kịch của xã hội cũ. Tác phẩm được coi là tác phẩm tiêu biểu của ông nói lên tấn bi kịch của xã hội phong kiến lúc bấy giờ người ta vẫn phải nói đến đó là tác phẩm Vợ nhặt".

Chưa nói đến lỗi về cách thức diễn đạt, kiến thức về tác giả Kim Lân của thí sinh có hẳn là sự "nhầm lẫn" hay là kết quả của một cách học "cưỡi ngựa xem hoa"?

Tai hại hơn, có em còn hùng hồn khẳng định: "Kim Lân nhặt được vợ về, tuy không có gì nhưng ông cũng rất chăm lo cho gia đình, không như bao kẻ ích kỷ khác bỏ bê vợ con".

Nếu đọc được những câu văn trên, có lẽ nhà văn sẽ giật mình xem lại đời tư.

Nhưng như thế vẫn còn may bởi em HS vẫn nhớ được mang máng cái gì liên quan đến chuyện nhặt vợ. Có em hồn nhiên "trèo" từ tác phẩm này sang tác phẩm khác:

"Tình huống truyện độc đáo mà Kim Lân tạo ra trong truyện "Vợ nhặt" là chi tiết Mị cởi trói cho A Phủ". Và suốt 2 mặt giấy, thí sinh mải mê với sức sống tiềm tàng của Mị, gạt hẳn người vợ nhặt tội nghiệp trong tác phẩm của Kim Lân vào dĩ vãng.

"Vợ nhặt" có văn hóa ẩm thực cao?

Chưa hết, nhiều em học sinh đã cảm hứng phóng tác "Vợ nhặt":

"Tràng là 1 nhân vật mà tác giả đã đặt anh ta là người kéo xe bò chuyên đi lượm xác người chết. Một công việc tưởng chừng đáng sợ như vậy nhưng ngày nào anh ta cũng đi khắp nơi thu lượm xác người chết vì đói, vì bệnh tật".

Tội nghiệp, có lẽ cái chết của nạn đói năm 45 đã ám ảnh thí sinh quá nhiều chăng?

Cuộc gặp gỡ giữa Tràng và người vợ cũng được thí sinh lưu tâm đến: "Trên đường về, Tràng nhìn thấy một người như sắp chết vì đói. Tràng bế cô gái lạ về nhà mình và cứu sống cô gái. Cô gái ở lại với Tràng và đền ơn Tràng bằng cách làm vợ anh".

Thật là một cuộc duyên tình vừa éo le, vừa xúc động, đượm chất thơ của cổ tích.

Lại có em tưởng tượng về một cuộc gặp hiện đại hơn: "Có một lần anh bắt gặp một người con gái đi lang thang trong làng. Anh nhìn thấy mà thương, đã mời chị vào một quán gần đó".

Thí sinh còn bình phẩm rất "tinh tế" về hành động của thị: "Hành động ăn xong bốn bát bánh đúc, gạt đôi đũa quanh miệng chứng tỏ thị là người có văn hóa, có khả năng ẩm thực cao".

Chiến sĩ sống trên mây gió!

Bài thơ "Việt Bắc" của nhà thơ Tố Hữu cũng chung số phận với tác phẩm trên.

Về câu thơ: "Mưa nguồn suối lũ những mây cùng mù", HS đưa ra nhiều cách cảm nhận khá thú vị: "Những chiến sỹ đã được sống trên mây, trên gió, các anh xuống trần gian để khai sáng cho nhân loại". "Khi ra đi, người chiến sỹ luôn có mối bận tâm, lo lắng về quê nhà. Anh không ở nhà để cùng mẹ già, vợ con vượt qua những thiên tai bất ngờ của tự nhiên như mưa nguồn, suối lũ".

Chẳng sung sướng gì hơn "Vợ nhặt" của Kim Lân, "Người lái đò sông Đà" của Nguyễn Tuân cũng đã được thí sinh bình luận bằng cái nhìn hết sức độc đáo:

"Dòng sông Đà như một người phụ nữ hung dữ mà người lái đò là một đấng nam nhi đã cảm hóa được người phụ nữ hung dữ ấy đi theo mình".

"Nhắc đến người lái đò, chúng ta nghĩ ngay tới hai cánh tay dài lêu nghêu, đôi chân gân guốc…".

Có bài làm từ đầu đến cuối, thí sinh ngợi ca vẻ đẹp trữ tình, lãng mạn, tần tảo, lam lũ của cô gái lái đò trên sông Đà. Học sinh này đã "chuyển đổi giới tính" cho nhân vật hay chưa bao giờ đọc đến tác phẩm của Nguyễn Tuân?

Những bài làm ấy chỉ là sự nhầm lẫn hay phản ánh một thực trạng đáng buồn của thí sinh? Nhiều em chưa hề đọc tác phẩm thực sự, chỉ mang máng nghe thầy cô, bạn bè nhắc tới nội dung. Trong phòng thi không thể giở tài liệu hay quay bài, các em đành phải "tưởng tượng, sáng tạo" bằng tất cả những vốn liếng ít ỏi mà mình có được. Với sự tưởng tượng này, nếu đỗ tốt nghiệp liệu các em sẽ còn phát huy khả năng của mình đến đâu?

Những "quái chiêu" độc đáo

Không ít những bài văn để lại ấn tượng sâu sắc với người đọc. Ấn tượng tốt đẹp cũng có, nhưng nhiều hơn là những ấn tượng kinh hoàng.

Có bài văn được bắt đầu bằng những câu như pháo nổ thùng rỗng:

"Thế là muôn vạn cánh chim

Đưa em bay bổng đi tìm giấc mơ".

hay:

"Mỗi khi nhắc đến dòng sông, ta thường nhắc đến những gợn sóng, nhắc đến ánh trăng là nhớ đến những vì sao tinh tú trên bầu trời và nhắc đến Kim Lân, chúng ta không thể không nhắc đến tác phẩm Vợ nhặt".

Không chỉ có cách vào đề "dịu êm", nhiều bài làm còn chép nguyên một bài thơ về tác phẩm này. Điều đáng ngạc nhiên là chép giống nhau, không sai đến một chữ:

"Xin từ điển hãy thêm từ Vợ nhặt
Ôi ngòi bút Kim Lân tưởng như cười như khóc
Đói quay quắt vẫn yêu tha thiết con người
Đám cưới nào cũng có trăm chiếc xe hơi
Đám cưới anh Tràng hai hào dầu thoải mái
Sáng vu quy chưa kịp về bên ngoại
Cả nhà vui bên niêu cháo cám mẹ mừng
Không thể nuốt mà cả nhà cứ ăn
Ăn cho vợ, cho chồng, cho con nữa
Ôi hạnh phúc hóa ra đơn giản thế
Không tin có truyện cũ mấy chục năm
Xóm ngụ cư chiều hôm ấy quây quần
Tràng và vợ cứ đi với nụ cười say nhất".

Có bài thi thí sinh đã hết sức tha thiết tô mực đậm chữ in hoa ở cuối bài: "Xin thầy cô nương tay giúp em, em xin cảm ơn".

Có bài làm giở trò độc chiêu, viết được 4-5 dòng ở phần đầu, toàn bộ phần sau thí sinh ghi liên tiếp ba bài hát nhạc trẻ, nhạc vàng.

Chưa kỳ thi tốt nghiệp nào nghiêm túc và đúng quy chế như năm nay. Cũng bởi thế chăng mà giám khảo đã đối diện với khả năng thực sự của chính học sinh? Những bài làm văn dẫu ngô nghê nhưng phản ánh một thực trạng có thật về những lỗ hổng kiến thức nghiêm trọng của học sinh. Mỗi khi chấm xong, sau những tràng cười là nỗi lòng nặng trĩu.

Tên kiếm hiệp của bạn^^

Lấy tất cả chữ cái đầu Tên đầy đủ của bạn rồi tra theo chỉ dẫn dưới đây nhé

Họ:

A: Kỳ Môn

B: Huyền Thiên

C: Nhật Nguyệt

D: Độc Long

E: Dạ Xoa

G: Thần Dương

H: Ngọc Nữ

I: Tiêu Diêu

K: Thiên Canh

L: Thiên Vũ

M: Bát Quái

N: Thái Ất

O: Lạc Anh

U: Thần Môn

P: Nhạn Xà

Q: Thái Cực

V: Lục Hợp

R: Hồi Phong

S: Hỗn Độn

T: Càn Khôn

X: Thiên Môn

Y: Cửu Thiên.

Tên Đệm:

A: Phất Huyệt

B: Giáng Ma

C: Tích Lịch

D: Âm Dương

E: Tang Môn

G: Tu La

H: Toái Thạch

I: Cửu Cửu

K: Cẩm

L: Vô Ngấn

M: Lưỡng Nghi

N: Ngũ Thần

O: Xuyên Vân

U: Vô Ảnh

P: Phá Ngọc

Q: Kỳ

V: Vô Song

R: Tấn Lôi

S: Phục Ma

T: Du Thân

X: Liên Hoàn

Y: Thần.

Tên riêng:

A: Châm

B: Bổng

C: Chưởng

D: Đao

E: Chảo

G: Chỉ

H: Phủ

I: Câu

K: Côn

L: Trượng

M: Tiên

N: Kiếm

O: Tiêu

U: Chão

P: Đao

Q: Quyền

V: Mâu

R: Thủ

S: Công

T: Chùy

X: Thương

Y: Kiếm

Sự khác nhau giữa THÍCH và YÊU

Đứng trước người mà bạn THÍCH, TIM của bạn sẽ ĐẬP NHANH HƠN. Nhưng khi đứng trước người bạn YÊU, bạn sẽ chỉ cảm thấy VUI HƠN.

Nếu đứng trước người mà bạn YÊU, thì mùa ĐÔNG sẽ như mùa XUÂN.
Còn khi đứng trước người bạn THÍCH, mùa ĐÔNG chỉ ĐẸP HƠN.

Nếu bạn nhìn vào mắt người bạn THÍCH, bạn THẸN THÙNG
Nhưng nếu nhìn vào mắt người bạn YÊU, bạn sẽ MỈM CƯỜI.

Ở trước mặt người bạn THÍCH, bạn không thể NÓI NHỮNG GÌ MÌNH NGHĨ.
Nhưng nếu ở trước mặt người bạn YÊU, thì bạn hoàn toàn CÓ THỂ NÓI.

Khi đứng trước người bạn THÍCH, bạn bắt đầu cảm thấy NGƯỢNG.
Nhưng trước người bạn YÊU, bạn có thể "SHOW YOUR OWN SELF".

Bạn sẽ không thể nhìn thẳng vào mắt người mà bạn THÍCH.
Nhưng bạn sẽ luôn mỉm cười khi nhìn vào mắt người bạn YÊU.

Khi người mà bạn THÍCH khóc, bạn sẽ lập tức an ủi
Nhưng khi người mà bạn YÊU khóc, bạn sẽ khóc cùng người ấy.

Những cảm giác về sự THÍCH thường bắt nguồn từ cái TAI. Nhưng những cảm nhận về TÌNH YÊU lại hay bắt đầu bằng ĐÔI MẮT. Cho nên khi bạn không còn THÍCH ai đó nữa, thì tất cả những gì bạn cần làm là chỉnh lại đôi tai của mình.

Nhưng nếu bạn không còn YÊU ai đó nữa, và mỗi khi bạn nhắm mắt thì TÌNH YÊU lại trở lại trên những giọt nước mắt và mãi mãi đọng lại trong TRÁI TIM của bạn.

Bạn sẽ không tìm thấy được người lý tưởng nếu bạn có thể sống với người đó. Nhưng bạn đã tìm được một người lý tưởng nếu bạn không thể sống thiếu người đó.

TÌNH YÊU CÓ MUÔN VÀN ĐIỀU KỲ DIỆU
VÀ TRONG MUÔN VÀN ĐIỀU KỲ DIỆU CÓ TÌNH YÊU

Danh sách 10 câu tán ngọt như mía lùi

1. Liệu cha của em có phải là một tay trộm hay không? Vì ông ấy đã lấy cắp những vì sao trên trời và đưa chúng vào mắt em.

2. Khi ngã từ thiên đường xuống trần gian em có đau không?

3. Hẳn là em đã mỏi nhừ, vì em chạy trong tâm trí anh suốt cả ngày.

4. Xin lỗi tôi đã làm mất số điện thoại của mình. Tôi có thể mượn số của cô được không?

5. Cô có tin vào tình yêu từ cái nhìn đầu tiên không, hay để tôi đi qua một lần nữa?

6. Xin lỗi cô, cô có hôn người lạ không? Không à? Vậy thì hãy để tôi tự giới thiệu nhé.

7. Chân em có đau khi chạy suốt đêm trong giấc mơ của anh không?

8. Tôi mới tới thành phố này. Liệu em có thể chỉ dẫn cho tôi đến căn hộ của em được không?

9. Xin hỏi cô có bản đồ không? Tôi cứ bị lạc hoài trong đôi mắt cô.

10. Điều duy nhất đôi mắt em chưa nói cho anh biết là tên của em

Bí kíp tán gái

Con gái thường hỏi những câu .. khó trả lời. Nhưng nếu bạn trả lời được, 100% chiến thắng trong tay bạn. Dưới đây là gợi ý…

Hỏi: Em là mối tình thứ mấy của anh?

Đáp: Không phải là đầu tiên, chưa chắc là cuối cùng, và dĩ nhiên không phải là “duy nhất”. Nhưng là mãi mãi.

H: Tại sao anh yêu em?

Đ: Nếu biết tại sao thì anh đã biết cách ngừng yêu em rồi.

H: Anh có phải là người chung thủy không?

Đ: Không. Nếu chung thủy anh đã không phản bội lại người phụ nữ từng là duy nhất của đời anh để quay sang yêu em.

H: (nghẹn ngào)

Đ: Mẹ anh.

H: Nếu em không xinh/ giỏi…. như bây giờ liệu anh có yêu em không?

Đ: Không. Lúc đó em đâu còn là em nữa.

H: Em sẽ nhận lời yêu anh nếu anh dám nhảy xuống hồ này vì em?

Đ: Không. Anh đâu có muốn em yêu một thằng ngu.

H: Không biết sau này anh hay em chết trước nhỉ?!

Đ: Hy vọng là em. Anh không muốn em phải chịu đựng cảm giác đau khổ khi phải sống một mình trên đời này.

H: Bạn bè anh có ủng hộ chúng ta quen nhau không?

Đ: Dĩ nhiên là không. Yêu em, anh không còn tâm trí và thời gian để dành cho bạn bè nữa.

H: Trước đây anh có từng nghĩ sẽ yêu một người như em không?

Đ: Không. Anh thậm chí không dám nghĩ đến điều cao xa như thế.

H: Anh ghét đi shopping với em lắm đúng không?

Đ: Ừ, rất ghét. Cùng một quãng thời gian đó, nếu ta vào quán café, anh sẽ nói được một ngàn lần câu “anh yêu em”.

H: Khi nói “anh yêu em”, anh có lừa dối em không?

Đ: Có. Thật ra là “anh yêu em rất nhiều”

H: Anh có nhớ em khoảng 10 phút một lần không?

Đ: Vậy trong 10 phút đó anh biết làm gì khác?

Nghĩ tới đây thì bèn không nghĩ nữa. Mình đổ ... mình mất thôi!

Thư gửi người iu, tiếp nè !

Ngày … tháng …năm
Trên mặt đất , phòng học , máy vi tính nhà anh

Em yêu dấu !

Hôm anh anh phải thu hết can đảm , dũng cảm , tự tin , sau đó anh phải chọn lấy một bông hoa năm cánh mà bứt để có thể type cho em những dòng dứơi đây .
Em biết không , cách đây lâu lắm rồi , chính xác là 3 ngày 12 giờ và 4 phút anh đã gặp được định mệnh của đời mình . Tình cờ và bất ngờ , anh bị hấp dẫn bởi nick của em , chẳng biết có phải số trời run rủi hay cái ava của em dễ thương hoặc cách viết của em đốp chát quá . Nhưng từ ngày biết em , anh thầm cảm ơn Chúa vì Người đã cho anh một con heo … nhầm một ngừơi con gái dễ thương xinh đẹp nhường ấy .

Em có biết không , anh thường đến bữa quên ăn …tráng miệng , nửa đêm vỗ gối , ruột đau như cắt , nước mắt đầm đìa vì nghĩ hòai mà không thể chọn được hình dáng em . Anh hình dung một cô bé cao mảnh khảnh khỏang 1m5 , đẹp “gấp đôi” mấy cô nàng hoa hậu 168-130-190 hay là em còn đẹp hơn thế ? Anh cứ nghĩ mãi đâm ra xót ruột vì … đói bụng . Dạo này bạn anh nói anh bị té giếng , thế có tức không cơ chứ ! Chỉ vì anh cứ mãi hình dung một cảnh em bị ngã vì cái đế đôi giày cao gót của em gãy khi em đỏng đảnh bước đi trên phố “pretty woman , walking down the street” . Lãng “mệnh” thế mà bọn nó bảo anh đin . Làm sao chịu nổi hở em ? Khuya nay anh lại quên ăn , ngày nay anh lại quên ngủ , anh lại sụt đi vài … trăm gờ-ram . Trái tim 4 ngăn của anh chỉ chứa đầy ắp những suy nghĩ về em : “Giờ này em có đang ngắm sao trời như anh không và chẳng may viên thiên thạch rơi trúng đầu em ? Em có ngủ đủ 10 tiếng 1 ngày , ăn 5 chén cơm mỗi bữa không ?” . Bây giờ anh đã hiểu , “đơn phương” là thế nào .

Em , thư không thể type hết cảm xúc của anh . Em hãy đọc hết nhé vì đây là tâm huyết , mồ hôi + nước …miếng , nhầm nước mắt , của anh . Nín thở bằng miệng , thở bằng mũi chờ tin em

Kỹ thuật tán gái ---> cười bể bụng

Lời nói đầu:

Trong quá trình tiến tới một tình yêu chân chính (thằng nào thích chân phụ thì cũng Ok ), giai đoạn đong đưa cưa cẩm có vai trò rất quan trọng (mặc dù không mang tính chất quyết định). Nam giới thường kém ưu thế về giao tiếp so với nữ giới, tuy nhiên lại thường là người phải đảm nhiệm nghĩa vụ rất cao cả, được mọi người gọi bằng cái tên dân dã, đó là "tán".

Rất nhiều anh em có những điều kiện vật chất rất tốt: nhà giàu, đẹp choai, học giỏi, nhưng lại lận đận trong việc hạ gục đối tượng, trong khi thằng bạn mặt vừa ngố, lại không có điều kiện kinh tế bằng mình thì lại đong đựơc con bé xinh đáo để. Lý do chủ yếu là vì các anh giai tán không đúng cách, cưa không thuận chiều.

Vì vậy tớ xin cố gắng tổng hợp một số kinh nghiệm để giúp đỡ anh em nhà mình nâng cao tay nghề, khiến cho cả 2 phái đều được hưởng lợi (nói thật, các em cũng muốn có bạn trai bảnh bao, nhà giàu bỏ xừ, mỗi tội các anh chán đời quá, làm em nó kụt hứng)

Một số quy tắc vàng:

- Giữ được phong cách của mình. Cái này nói thì dễ, nhưng thực chất nhiều anh không xác định được style của bản thân, trí thức mà lại thích chơi kiểu bụi, trầm lặng mà cứ đeo mác hiphop, sport. Đại khái anh em đừng có thử một kiểu gì mới (các ăn mặc, đi đứng, nói năng) ngay khi vừa gặp 1 em. Nếu muốn đổi style, phải tập từ từ. Cái kiểu con trai thích đóng giả một hình tượng nhân vật nào đó thường là diễn xuất rất lố, chuối, làm trò hề cho người khác, hoàn toàn không nên.
- Lịch sự, galant , đại khái là có những cử chỉ đẹp. Nhưng nên chú ý, đừng để mất phong cách. Cái này nói thì dễ, thực tế thì không đơn giản. Nhiều chú bắt chước phim ảnh, làm những trò ngố tàu theo kiểu : "cái ví của em khó mở à? để anh giúp cho nhá" hay là "ghế của em có cứng quá không? anh bảo bồi bàn thay cái mới êm hơn, OK?". Nói chung nên tránh thái độ xum xoe và xoi mói quá mức.
- Cười đúng lúc. Cái này khá quan trọng. Nói chuyện với 1 thằng mặt như đưa đám thì trừ khi được cho tiền, còn thì chẳng có đứa nào lại cảm thấy dễ chịu hết. Nói chuyện với 1 thằng mặt nhăn nhở lại càng ngứa mắt hơn
- Ăn nói đúng cách. Ậy cái này tối quan trọng, anh em phải luyện nhiều nhiều
- Quan tâm đúng cách. Cũng cực kỳ quan trọng, nếu không cẩn thận sẽ bị mấy em khép vào loại đàn ông tò mò, hay bới móc đời tư.

.
Cách thức tiến hành:
Xong phần lý thuyết khắc cốt ghi tâm, bây giờ đến đoạn thực hành.
Nói chung anh em đừng có thiêng liêng hóa việc tán đổ 1 em. Xét cho cùng, việc tán 1 cô gái cũng chỉ xoay quanh lời nói và hành động, là một phần trong giao tiếp ứng xử. Bởi vậy , anh em cứ tập hót nhiều vào. Hót quen, sau này sẽ có phản ứng nhanh nhạy trước mọi tình huống.
Ngoài ra còn cần một số chiêu thức oánh vào tâm lý mấy em.

Giai đoạn 1: Chuẩn bị
Tán 1 em xin tươi cũng như tham gia 1 trận đánh, chuẩn bị không kỹ sẽ làm đối phương mất cảm tình, mang tâm lý phòng vệ khiến anh em khó tấn công. Phải có chuẩn bị trước, đại khái anh em hiểu thế là được.

- Kỹ năng ăn nói: dĩ nhiên, không có cái này khó mà cưa cẩm được. Những thằng nào tốt số, được em gái để ý từ trước thì đi chỗ khác chơi. Anh em ta phải xác định : em bé hoàn toàn chưa có chút cảm tình gì với mình (thậm chí còn đang ghét mình nữa là đằng khác). Vì vậy phải uốn lưỡi dẻo. Muốn ăn nói lưu loát, anh em ta phải có người để tập dượt. Theo kinh nghiệm dân gian, mấy bà bán hàng cá, hàng mắm có miệng lưỡi dẻo nhất. Anh em cứ hàng ngày đến đó ăn quịt, sau đó chửi nhau với mấy bà này, đảm bảo trình văn sẽ tăng cao đáo để. SAu khi luyện lữoi dẻo ở mấy mấy mẹ hàng cá, chuyển sang phần ăn nói có gang có thép. Đối tượng để luyện kỹ năng này là mấy chú cảnh sát giao thông. Anh em tìm ngã tư nào quan trọng, có mấy bóng vàng, sau đó vượt đèn đỏ 1 phát. Khi mấy chú vàng hạnh họe, anh em phải đối đáp lại. Luyện như vậy vài tuần liền, đến khi nào có thể cãi thắng mấy chú áo vàng, không phải giam xe hoặc nộp tiền phạt, thế là anh em đã đạt yêu cầu.

- Phong thái cử chỉ: Một thằng hót như khướu, nhưng đi đứng lom khom, chân tay vắt vẻo thì cũng chỉ là trò hề cho các em gái xinh tươi. Phải có phong độ, phải có cái chất của riêng mình. Trước hết cần luyện sự bình tĩnh, ứng phó với những hoàn cảnh bất lợi. Anh em rèn luyện bằng cách làm bậy dọc đường. Tất nhiên sẽ có rất nhiều người đi qua và chiêm ngưỡng cảnh tượng hoành tránh này. Tới khi nào anh em có thể đáp trả những ánh mắt khinh bỉ đó bằng một cái hất tóc điệu nghệ kèm theo điệu cười man trá, thế là ổn. Tiếp đến là rèn luyện động tác cho dứt khoát, mạnh mẽ. Có lẽ anh em sẽ nói "tập thể hình phải không ?" Câu trả lời là "chưa đủ". Tập thể hình có thể làm cơ thể rắn chắc, nhưng không làm cho cử chỉ hành động của anh em mạnh mẽ hơn. Muốn có được tác phong đầy nam tính, anh em phải luyện cách khác. Anh em nên đến mấy quán nước bên cạnh các trường cấp 3, đại học, cao đẳng, vào lúc đang có tiết học. Tất nhiên sẽ có một vài học sinh vẫn đang ôn bài ngoài quán nước. Anh em cứ lao vào táng mấy thằng ku này cho tớ. Nếu thấy mấy chú oát con này chưa đủ đô, anh em có thể nâng cao tay nghề bằng cách đi vào mấy doanh trại bộ đội, lôi vài chú áo xanh ra làm bia tập võ, thế nào cũng được như ý.

Tên Hàn Quốc của bạn là gì?

I. Họ: Họ theo tiếng Hàn chính là số cuối cùng trong năm sinh của bạn.
- 0: Park
- 1: Kim
- 2: Shin
- 3: Choi
- 4: Song
- 5: Kang
- 6: Han
- 7: Lee
- 8: Sung
- 9: Jung

II. Đệm: Tên đệm trong tiếng Hàn chính là tháng sinh của bạn.
- 1: Yong
- 2: Ji
- 3: Je
- 4: Hye
- 5: Dong
- 6: Sang
- 7: Ha
- 8: Hyo
- 9: Soo
- 10: Eun
- 11: Hyun
- 12: Rae
III. Tên : tên bạn chính là ngày sinh của các bạn đó
- 1: Hwa
- 2: Woo
- 3: Joon
- 4: Hee
- 5: Kyo
- 6: Kyung
- 7: Wook
- 8: Jin
- 9: Jae
- 10: Hoon
- 11: Ra
- 12: Bin
- 13: Sun
- 14: Ri
- 15: Soo
- 16: Rim
- 17: Ah
- 18: Ae
- 19: Neul
- 20: Mun
- 21: In
- 22: Mi
- 23: Ki
- 24: Sang
- 25: Byung
- 26: Seok
- 27: Gun
- 28: Yoo
- 29: Sup
- 30: Won
- 31: Sub

Thử xem tên kiếp trước của bạn là gì nhỉ?

Họ: số cuối cùng trong năm sinh của bạn chính là Họ của bạn thời Cổ Đại.
0 : Liễu
1 : Đường
2 : Nhan
3 : Âu Dương
4 : Diệp
5 : Đông Phương
6 : Đỗ
7 : Lăng
8 : Hoa
9 : Mạc
Tháng sinh của bạn chính là tên Đệm của bạn, thử tìm xem:
1 : Lam
2 : Thiên
3 : Bích
4 : Vô
5 : Song
6 : Ngân
7 : Ngọc
8 : Kỳ
9 : Trúc
10 : ( ko có tên đệm )
11 : Y
12 : Nhược
Ngày sinh của bạn chính là Tên của bạn rồi:
1 : Lam
2 : Nguyệt
3 : Tuyết
4 : Thần
5 : Ninh
6 : Bình
7 : Lạc
8 : Doanh
9 : Thu
10 : Khuê
11 : Ca
12 : Thiên
13 : Tâm
14 : Hàn
15 : Y
16 : Điểm
17 : Song
18 : Dung
19 : Như
20 : Huệ
21 : Đình
22 : Giai
23 : Phong
24 : Tuyên
25 : Tư
26 : Vy
27 : Nhi
28 : Vân
29 : Giang
30 : Phi
31 : Phúc

Thử xem tên kiếp trước của bạn là gì nhỉ?

Yêu em trong một ngày anh nhé!!!

Em nhìn tôi, lại cười mỉm chi...

-Thế em xin anh một ngày yêu em nhé!!

-Nghĩa... nghĩa là sao??

-Tức là anh làm người yêu em trong một ngày. Khờ ạ !!

-Em đùa hoài !!

-Em không biết nói đùa bao giờ.



***


Hà Nội một ngày cuối năm, rét đậm và đẹp... Người ta bảo Hà Nội đẹp nhất vào mùa thu, riêng tôi luôn luôn thấy mùa đông Hà Nội là đẹp nhất. Nó khiến con người ta suy ngẫm về nhiều chuyện, chuyện tôi đang nghĩ bây giờ... là về người con gái bên cạnh tôi đây !!

-Thế, mai chúng mình yêu nhau nhé !!

-Ừ ừ...

-Miễn cưỡng thế là thế nào? Em ứ chịu... phải thích thú cơ.

-Vâng, cô bé, mai tôi là người yêu của cô nhé, tôi thích lắm đấy !! - Tôi nói, làm ra vẻ mặt tếu táo và... hạnh phúc.

Em cười tít cả mắt, trông đáng yêu quá !! Một cô bé Sài Gòn có cái giọng Hà Nội pha trộn, nhõng nhẽo và dễ thương. Nhưng tính cách cô ấy thì có trời mới đoán nổi, mà chắc cũng chỉ có trời mới hiểu nổi !!

Tôi nhớ, ngày mốt cô ấy phải rời Hà Nội rồi. Và tôi đang băn khoăn liệu những chàng trai có người yêu sắp xa cách mình 2000km sẽ làm gì nhỉ ?? Dù chỉ là một vở kịch, tôi cũng muốn nó là một vở kịch trọn vẹn nhất ...

Sáng hôm sau..

Reng !!!

-Ngốc ạ, đến chở người yêu đi ăn sáng nào, lười biếng thế là em ko yêu nữa đâu nhé !!

-Vâng vâng, anh biết rồi ạ...

Tôi vội vã rửa mặt, thay quần áo, mới có sáu giờ sáng mà "nàng người yêu bé nhỏ" đã giận dỗi thế kia rồi kia đấy....

Hôm nay trời bắt đầu ấm, nhưng vẫn còn cái lạnh cuối mùa rơi sót lại. Tôi đội cái mũ len lên mớ tóc chưa kịp chải, khoác chiếc áo ấm màu ghi và mặc áo sơ mi màu trắng. Chẳng là em rất thích con trai mặc sơ mi, tôi cũng chẳng hiểu vì sao nữa, nhưng lúc nào trông tôi mặc áo sơ mi, em cũng reo khẽ lên thích thú... Tôi mỉm cười, nhìn những hàng cây trụi lá mà rất đỗi hạnh phúc, bầu trời trong xanh làm nền cho mây trắng bay lững lờ. Những đám mây trắng muốt như tâm trạng tôi lúc này, dường như khi có người yêu, thằng ngốc cũng làm thi sĩ được thì phải...

Em ngồi vắt vẻo trước thềm khách sạn, vẫn chiếc khăn choàng màu hồng trên cổ, hôm nay trông em xinh không thể tả. Tôi huýt sáo, thầm nghĩ nàng thế nào chẳng cảm động...

Nhưng không, nàng nhăn mặt... Chạy thẳng đến tôi gỡ chiếc mũ len ra, "anh lại bê bối thế này nữa à ??", nhưng khác ngày thường, em lấy ra một chiếc lược màu trắng, và.. chải tóc cho tôi. Thề có trời cao, tôi ngượng chết được, nhưng vẫn phải ngậm cười tít mắt. Vì... tôi chỉ có một ngày để yêu em thôi....

Chải chuốt xong xuôi, em cười rạng rỡ bảo thế là anh người yêu em đẹp trai rồi đấy nhé, khỏi cần đội nón. Tôi đang cảm động thì nàng đội ngay chiếc mũ len của tôi lên đầu và xoã tóc ra. Lúc ấy trông em dễ thương vô cùng, có muốn giận cũng chẳng được ....

Chúng tôi đi ăn phở rồi dạo một vòng quanh hồ, trời mùa đông đẹp thích hợp cho những đôi yêu nhau, thế là tôi phải cùng đạp vịt đạp gà như em mong muốn. Em tôi ngồi vắt vẻo trên xe, đong đưa đôi chân trắng muốt, rồi lại vứt hẳn đôi dép ra, chạy chân trần trên cỏ... Đôi má ửng hồng trong nắng, tiếng cười giòn tan.... Xong em kéo tôi ngồi phịch trên cỏ cùng em, dựa đầu vào vai tôi và hỏi :

-Anh có nhớ ngày đầu mình quen nhau không?

Tôi nhớ, dĩ nhiên là tôi nhớ chứ, làm sao quên được một cái ngày trọng đại như thế... Cách đây hai năm rồi thì phải, khi tôi vào Sài Gòn thực tập. Năm ấy tôi còn chưa ra trường, vẫn là anh sinh viên báo chí ngây thơ dễ bắt nạt. Thầm nghĩ như thế mà có ai ngờ, người Sài Gòn đầu tiên bắt nạt tôi lại là một cô bé kém tôi đến năm tuổi.

Khi ấy, tôi đang trên đường tìm tư liệu viết bài, ngang qua một cổng trường tầm giờ tan học. Những cô bé nữ sinh áo dài trắng thấp thoáng làm tôi cảm thấy lạ và xúc động... Thế là tôi chụp hình một nhóm nữ sinh, trong đó có một cô bé nhìn lanh lợi và đáng yêu nhất.

-Anh kia, ai cho chụp hình tui zậy hả? - Cô bé đó bất ngờ chạy lại hỏi tôi.

-Ơ, anh thấy đẹp nên chụp thôi bé à.

-Bé nào mà bé? Tui... lớn rồi (rõ ràng em đang mặc áo dài). Anh chụp hình là phải xin phép nghe hông !!

-Ơ, anh xin lỗi.....

-Nói thế thôi, chứ anh thấy đẹp thì.... cứ chụp đi. Thoải mái, miễn có dắt đi ăn chè !!

Em và bọn bạn bấm tay nhau cười ngặt nghẽo. Tôi, như một anh nhà quê mới lên tỉnh (quê tôi ở Hà Nội đấy nhé), ngoan ngoãn răm rắp làm theo lời các em ấy nói. Đến mức mà những ngày sau đó, suốt đợt thực tập tôi đều đến cổng trường nơi em học ngoan ngoãn dẫn em và các bạn em đi ăn chè. Để có được niềm vui nhỏ nhoi đó, mấy tháng ở Sài Gòn, trưa tôi ăn mì tôm gói và tối đến ăn gói mì tôm...

Ngày tôi về lại Hà Nội, tôi không nói em nghe, chỉ lặng lẽ đến trước cửa nhà em nhìn thật lâu. Là con trai, tôi ghét chia tay lắm, nhất là tôi sợ em khóc. Biết thế nào được, ta vẫn là hai con người ở quá xa nhau..... Tạm biệt em, em nhé !!

Tân Sơn Nhất ngày đó rất oi bức, cộng thêm nỗi buồn trong lòng khiến tôi chẳng để ý xung quanh. Nặng nề xách đống hành lý vào trong, tôi ngoái lại nhìn lần cuối....

-Ai cho anh đi mà không nói với tui một tiếng ??

-Sao em biết??

-Nếu quan tâm một người, ta có vô vàn cách để biết... Cầm lấy này !! Thôi, tạm biệt anh nhé !!

Em cười và quay lưng đi, tôi ngỡ ngàng nhìn bóng em một hồi thật lâu.. Trên tờ giấy em đưa cho tôi là một số di động, nhòe nhoẹt.... "Ngọc Châu 090........ / SG nhớ HN.."

-Thế anh có nhớ sau ấy, bao lâu anh mới nhắn tin cho em trước không? - Em rời khỏi vai tôi, nghiêm mặt hỏi.

-Một tháng !!

-Vì sao lâu thế?

-Vì anh còn cân nhắc xem, có nên bắt đầu một mối quan hệ không...

-Ngốc lắm đấy nhé... Nhưng ta vẫn nhắn tin cho nhau suốt gần hai năm, và bây giờ em đến thế này, chẳng phải tốt sao?

-Uh, tốt lắm....

Đột nhiên

Em khóc !!!

Em dụi đầu vào ngực tôi, khóc nhỏ dần rồi thành tiếng, những tiếng nấc nặng nề... Nắm cả cổ áo tôi, làm nhòe nhoẹt chiếc áo sơ mi màu trắng. Một hồi sau thì đấm bùm bụp vào ngực tôi, mặc kệ thiên hạ đang chỉ trỏ....

Vì sao thế.... tôi hỏi, nhưng em chỉ khóc mà không trả lời.....

Trời đông lạnh lắm !!!



***


Một ngày yêu nhau qua đi, đến tận 12 giờ đêm, chúng tôi vẫn hôn tạm biệt nhau. Và sớm hôm sau lại bằng những tin nhắn, em ra đi.... Để mặc tôi cùng với chiếc khăn len màu tro mua tặng em ở lại. Cũng bằng những tin nhắn "Em đang ở Hà Nội này, anh ra Nội Bài đón em nhé"... rồi lại "Em đi đây, anh không có quyền tiễn em, vì chúng ta hết yêu nhau rồi"... Em làm tôi đau tim !!

Em làm tôi đau tim !!

Ngày hôm qua khi khóc xong, em lại cười tươi tắn. Mùa đông Hà Nội với những hàng nem chua rán, ốc luộc nóng hổi, và cô bé Sài Gòn má đỏ hồng quàng chiếc khăn len cũng màu hồng, là mùa đông đẹp nhất mà tôi từng có. Mãi sau này nhớ lại, tim tôi vẫn còn đau...

Tôi biết tôi đã yêu em rồi, yêu từ hai năm về trước kia. Nhưng tôi vẫn còn e ngại nhút nhát suốt hai năm trời, một người ở Nam, một người ngoài Bắc, liệu có dành cho nhau ?? Hay cũng chỉ như những chuyện tình nông nổi mà tôi từng được biết, nhanh vội rồi cũng chóng tàn....

Những đêm sau đó, không còn có bất kỳ tin tức nào về em nữa. Cái duy nhất gần gũi giữa hai chúng tôi là số điện thoại, đến mức làm tôi ám ảnh cái câu "Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được...". Tôi cầm chiếc điện thoại, thẫn thờ nghĩ, thẫn thờ đau....

Bíp bíp, có tin nhắn, của em !!!

Tôi gần như nhảy dựng lên, run rẩy bấm phím đọc, chỉ vỏn vẹn một câu : "Anh hãy quên em đi !!"

Làm sao tôi quên được ???

Không cần suy nghĩ, không cần đắn đo. Tôi xin nghỉ phép và đặt vé đến Sài Gòn chuyến gần nhất, mang theo chiếc khăn len màu tro... Dù chuyện có thế nào cũng được, tôi không muốn suy nghĩ.... Tôi chỉ muốn làm theo cái tôi cần làm, thế thôi...

Sài Gòn phả một hơi nóng, những ngày gần tết nắng có vẻ dịu hơn nhưng vẫn oi bức... Tôi quệt vội những giọt mồ hôi, tần ngần ngắm nhìn nơi này, cách đây hai năm có cô bé dúi vào tay tôi một mảnh giấy nhỏ, mà tôi vẫn giữ trong ví đến bây giờ....

Tôi tìm về ngôi nhà có bụi hoa nhài thơm nồng ấy... Chẳng mất công tôi phải hỏi thăm, em ngồi ngay trước cổng, làn da vẫn trắng muốt nhưng có phần hơi tái đi... ngỡ ngàng nhìn tôi.....

-Anh đi đi !!

-Sao thế em??

-Tôi ghét anh, anh tìm đến đây làm gì?

-Anh chỉ muốn biết vì sao thôi.... em hãy giải thích cho anh hiểu....

-Buồn cười thật, giải thích cái gì? Tôi chẳng có gì để giải thích cả...

Em bắt đầu hoảng loạn, nhìn tôi bằng ánh mắt lạ lẫm nhất. Tôi nhìn em, cay đắng, xót xa...

Có một người con trai chạy xe tới, em chạy lại vội bên người ấy, dụi mặt vào vai anh ta và hét lên "Anh về đi, người yêu tôi đây" !!

Thôi, thế là... hết !!!

Tôi lại trở về phi trường mà không biết đến đó để làm gì, mình tôi ngồi suy nghĩ trên băng ghế vắng tanh. Phi trường chẳng bao giờ ngớt người qua lại cả, nhưng kỳ lạ thay, xung quanh chỗ tôi ngồi lúc nào cũng vắng vẻ, cô đơn. Tôi chẳng hiểu vì sao em lại muốn tôi yêu em trong một ngày ??? Đùa giỡn ư? Để làm gì chứ....Tôi vò chiếc khăn len màu tro trong tay...

Thật là một thằng ngốc !! Như em vẫn mắng ấy !! Chỉ được yêu em trong một ngày thôi, chẳng phải em đã nói thế rồi sao. Đồ ngốc, đồ ngốc, đồ ngốc......

Nước mắt tôi bắt đầu rơi, rồi tôi gạt vội nó, đứng thẳng dậy, trở về Hà Nội. Sài Gòn không bao giờ có chỗ dành cho tôi....