Ngày … tháng …năm
Trên mặt đất , phòng học , máy vi tính nhà anh
Em yêu dấu !
Hôm anh anh phải thu hết can đảm , dũng cảm , tự tin , sau đó anh phải chọn lấy một bông hoa năm cánh mà bứt để có thể type cho em những dòng dứơi đây .
Em biết không , cách đây lâu lắm rồi , chính xác là 3 ngày 12 giờ và 4 phút anh đã gặp được định mệnh của đời mình . Tình cờ và bất ngờ , anh bị hấp dẫn bởi nick của em , chẳng biết có phải số trời run rủi hay cái ava của em dễ thương hoặc cách viết của em đốp chát quá . Nhưng từ ngày biết em , anh thầm cảm ơn Chúa vì Người đã cho anh một con heo … nhầm một ngừơi con gái dễ thương xinh đẹp nhường ấy .
Em có biết không , anh thường đến bữa quên ăn …tráng miệng , nửa đêm vỗ gối , ruột đau như cắt , nước mắt đầm đìa vì nghĩ hòai mà không thể chọn được hình dáng em . Anh hình dung một cô bé cao mảnh khảnh khỏang 1m5 , đẹp “gấp đôi” mấy cô nàng hoa hậu 168-130-190 hay là em còn đẹp hơn thế ? Anh cứ nghĩ mãi đâm ra xót ruột vì … đói bụng . Dạo này bạn anh nói anh bị té giếng , thế có tức không cơ chứ ! Chỉ vì anh cứ mãi hình dung một cảnh em bị ngã vì cái đế đôi giày cao gót của em gãy khi em đỏng đảnh bước đi trên phố “pretty woman , walking down the street” . Lãng “mệnh” thế mà bọn nó bảo anh đin . Làm sao chịu nổi hở em ? Khuya nay anh lại quên ăn , ngày nay anh lại quên ngủ , anh lại sụt đi vài … trăm gờ-ram . Trái tim 4 ngăn của anh chỉ chứa đầy ắp những suy nghĩ về em : “Giờ này em có đang ngắm sao trời như anh không và chẳng may viên thiên thạch rơi trúng đầu em ? Em có ngủ đủ 10 tiếng 1 ngày , ăn 5 chén cơm mỗi bữa không ?” . Bây giờ anh đã hiểu , “đơn phương” là thế nào .
Em , thư không thể type hết cảm xúc của anh . Em hãy đọc hết nhé vì đây là tâm huyết , mồ hôi + nước …miếng , nhầm nước mắt , của anh . Nín thở bằng miệng , thở bằng mũi chờ tin em
Trên mặt đất , phòng học , máy vi tính nhà anh
Em yêu dấu !
Hôm anh anh phải thu hết can đảm , dũng cảm , tự tin , sau đó anh phải chọn lấy một bông hoa năm cánh mà bứt để có thể type cho em những dòng dứơi đây .
Em biết không , cách đây lâu lắm rồi , chính xác là 3 ngày 12 giờ và 4 phút anh đã gặp được định mệnh của đời mình . Tình cờ và bất ngờ , anh bị hấp dẫn bởi nick của em , chẳng biết có phải số trời run rủi hay cái ava của em dễ thương hoặc cách viết của em đốp chát quá . Nhưng từ ngày biết em , anh thầm cảm ơn Chúa vì Người đã cho anh một con heo … nhầm một ngừơi con gái dễ thương xinh đẹp nhường ấy .
Em có biết không , anh thường đến bữa quên ăn …tráng miệng , nửa đêm vỗ gối , ruột đau như cắt , nước mắt đầm đìa vì nghĩ hòai mà không thể chọn được hình dáng em . Anh hình dung một cô bé cao mảnh khảnh khỏang 1m5 , đẹp “gấp đôi” mấy cô nàng hoa hậu 168-130-190 hay là em còn đẹp hơn thế ? Anh cứ nghĩ mãi đâm ra xót ruột vì … đói bụng . Dạo này bạn anh nói anh bị té giếng , thế có tức không cơ chứ ! Chỉ vì anh cứ mãi hình dung một cảnh em bị ngã vì cái đế đôi giày cao gót của em gãy khi em đỏng đảnh bước đi trên phố “pretty woman , walking down the street” . Lãng “mệnh” thế mà bọn nó bảo anh đin . Làm sao chịu nổi hở em ? Khuya nay anh lại quên ăn , ngày nay anh lại quên ngủ , anh lại sụt đi vài … trăm gờ-ram . Trái tim 4 ngăn của anh chỉ chứa đầy ắp những suy nghĩ về em : “Giờ này em có đang ngắm sao trời như anh không và chẳng may viên thiên thạch rơi trúng đầu em ? Em có ngủ đủ 10 tiếng 1 ngày , ăn 5 chén cơm mỗi bữa không ?” . Bây giờ anh đã hiểu , “đơn phương” là thế nào .
Em , thư không thể type hết cảm xúc của anh . Em hãy đọc hết nhé vì đây là tâm huyết , mồ hôi + nước …miếng , nhầm nước mắt , của anh . Nín thở bằng miệng , thở bằng mũi chờ tin em
No comments:
Post a Comment