Monday, August 6, 2007

“Chào xấu xí!”

Thật không thể dễ tập trung học trong giờ tiếng Pháp. Sổ điểm danh được chuyền đi trong khi thầy giáo say sưa giảng bài.
Chúng tôi chỉ việc ký tên vào sổ và chuyền chúng vòng quanh lớp một cách yên lặng.

Tên của tôi nằm đâu đó trên mặt sau của cuốn sổ. Tôi không thể chờ đợi cho đến khi nó được chuyền tới chỗ mình. Bạn bè sẽ nói gì về tôi? Phải chăng là những lời khen ngợi? Khâm phục ư? Khi lớp vừa tan, tôi nhanh chóng tìm được sổ điểm danh và đánh dấu vào cột hiện diện. Và khi đó đập vào mắt tôi là một dòng chữ lớn ngay trang trước sách tôi do ai đó viết lên” Chào xấu xí!”

Tôi chưa bao giờ tự xem mình đẹp hay không, nhưng bây giờ thì tôi biết được điều đó:Tôi xấu xí. Nếu một ai đó trong lớp 7 đó nghĩ là tôi xấu xí, thì có lẽ cũng nhiều người khác cũng đồng tình như thế. Tôi ngắm mình trong gương: mũi to, mặt nhiều mụn, thân hình quá khổ, không có cơ bắp. Nhưng đó phải là sự thật, tôi nghĩ. Tôi xấu xí. Tôi nghĩ không cần phải nói ra bởi điều đó dường như không cần thiết. Vì sự thật là: tôi xấu.

Thời gian trôi qua, tôi kết hôn với một người phụ nữ, cô ấy rất đẹp — đẹp cả hình thức lẫn tâm hồn. Tôi nói với cô ấy: “Em là một cô gái đẹp nhất trên thế giới này” và tôi có ý như thế. Cô ấy đáp lại rất chân thành “ Và anh cũng đẹp trai ấy chứ”. Tôi chẳng bao giờ dám nhìn vào đôi mắt nàng khi nàng nói với tôi điều đó. Tôi cảm thấy đó là một trong những điều mà những người vợ “phải nói thế” với chồng mình. Tôi chỉ đơn giản nhìn xuống và nhớ rằng nhận định về ngoại hình của mình đã được xác định trong cuốn sổ điểm danh năm lớp 7.

Cuối cùng, một ngày kia vợ tôi hỏi “ Tại sao chẳng khi nào anh nhìn em khi em nói rằng anh đẹp trai thế?”. Tôi quyết định nói cho cô ấy biết về quyển niên bạ năm xưa và kết luận của mình. “Anh không thể tin điều đó được. Điều đó không đúng sự thật. Những ai chưa từng biết anh năm lớp 7 có thể phản đối điều đó một cách mạnh mẽ. Em biết anh, em yêu anh và chọn anh để kết hôn. Em thấy anh rất đẹp và em đã chứng minh được điều đó”. Vậy thì tôi có thể tin được vào vợ tôi hay tin lời chế nhạo năm xưa?

Tôi suy nghĩ về câu hỏi ấy suốt một thời gian dài, suy nghĩ tại sao ông trời không tạo ra sự hoàn hảo. Ai là người tôi nên tin đây? Tôi đã chọn tin vào người vợ yêu. Năm 34 tuổi, tôi thậm chí vẫn còn mụn. Tóc tôi bắt đầu rụng và bạn có lẽ sẽ nghe được ai đó nói tôi xấu xí. Nhưng tôi không phải là một trong số họ. Thời gian trôi qua và tôi lắng nghe ngày càng nhiều lời khen ngợi từ những người yêu mến tôi, và tôi biết rằng tôi đẹp… , thậm chí tôi có thể tự hào rằng tôi điển trai nữa đấy.

No comments: