Lại một lần nữa lời chia tay được nói ra từ phía em, với cái nhìn ngơ ngác hụt hẫng của anh.
Nhưng không như những lần trước anh vội vàng năn nỉ, dỗ dành và hứa hẹn những lơi có cánh với em, để rồi em mỉm cười và chúng mình lại làm lành với nhau. Bây giờ, anh chỉ biết sững sờ nhìn em và im lặng. Anh biết nói gì nữa đây khi mà những điều cần hứa anh đã hứa quá nhiều . Nhưng những điều cần làm anh lại chẳng làm được gì cho em.
Anh đã sai lầm khi chỉ nghĩ đến công việc mà không quan tâm đến em. Anh đã sai lầm khi nghĩ rằng em sẽ hiểu được anh vì anh yêu em biết dường nào mà không cần thể hiện gì thêm nữa. Anh đã sai lầm khi mỗi ngày đi làm về, anh lại ngồi vào máy vi tính nhắn những dòng tin gửi đến em.
Cầm phone tâm sự cùng em hàng tiếng đồng hồ. Anh nào biết rằng điều em cần là có anh ở cạnh bên, cùng em dạo phố, cùng ngắm dòng người nườm nượp đi ngoài phố, cùng nhau tô vẽ nên 1 tương lai thật đẹp với gia đình của chúng ta. Không! Anh không có chút lý do nào để tự bào chữa cho mình nữa.
Nếu anh lại xin lỗi, lại hứa hẹn và lại thất hứa với em... có lẽ anh sẽ không còn tôn trọng bản thân mình nữa. Có lẽ đã đến lúc anh để em được tự bay trên đôi cánh của chính mình. Anh không còn đủ sức để bảo bọc che chở cho em được nữa. Có lẽ anh lại quay về với công việc của mình, ngày ngày làm việc tối về nghỉ ngơi thư giãn với chiếc máy vi tính. Không cần vội vàng gọi điện cho em, không cần suy nghĩ cuối tuần này sẽ đưa em đi đâu dạo phố, không cần lo nghĩ về tương lai với những lo toan làm sao che chở bảo bọc cho em,...
Và mỗi cuối tuần trên con đường về thấy những cặp tình nhân âu yếm cùng nhau dạo trên đường phố anh sẽ lại tự nhủ thầm ngày xưa mình cũng có một kỷ niệm đẹp như thế. Và những lời xin lỗi em mãi mãi anh sẽ không thể nói ra vì có lẽ em không cần những lời nói suông , phải không em ? Tạm biệt em yêu! Lần cuối cùng hãy cho anh xin lỗi em thật nhiều, em nhé ...!Liệu em có thể tha thứ cho anh?
Nhưng không như những lần trước anh vội vàng năn nỉ, dỗ dành và hứa hẹn những lơi có cánh với em, để rồi em mỉm cười và chúng mình lại làm lành với nhau. Bây giờ, anh chỉ biết sững sờ nhìn em và im lặng. Anh biết nói gì nữa đây khi mà những điều cần hứa anh đã hứa quá nhiều . Nhưng những điều cần làm anh lại chẳng làm được gì cho em.
Anh đã sai lầm khi chỉ nghĩ đến công việc mà không quan tâm đến em. Anh đã sai lầm khi nghĩ rằng em sẽ hiểu được anh vì anh yêu em biết dường nào mà không cần thể hiện gì thêm nữa. Anh đã sai lầm khi mỗi ngày đi làm về, anh lại ngồi vào máy vi tính nhắn những dòng tin gửi đến em.
Cầm phone tâm sự cùng em hàng tiếng đồng hồ. Anh nào biết rằng điều em cần là có anh ở cạnh bên, cùng em dạo phố, cùng ngắm dòng người nườm nượp đi ngoài phố, cùng nhau tô vẽ nên 1 tương lai thật đẹp với gia đình của chúng ta. Không! Anh không có chút lý do nào để tự bào chữa cho mình nữa.
Nếu anh lại xin lỗi, lại hứa hẹn và lại thất hứa với em... có lẽ anh sẽ không còn tôn trọng bản thân mình nữa. Có lẽ đã đến lúc anh để em được tự bay trên đôi cánh của chính mình. Anh không còn đủ sức để bảo bọc che chở cho em được nữa. Có lẽ anh lại quay về với công việc của mình, ngày ngày làm việc tối về nghỉ ngơi thư giãn với chiếc máy vi tính. Không cần vội vàng gọi điện cho em, không cần suy nghĩ cuối tuần này sẽ đưa em đi đâu dạo phố, không cần lo nghĩ về tương lai với những lo toan làm sao che chở bảo bọc cho em,...
Và mỗi cuối tuần trên con đường về thấy những cặp tình nhân âu yếm cùng nhau dạo trên đường phố anh sẽ lại tự nhủ thầm ngày xưa mình cũng có một kỷ niệm đẹp như thế. Và những lời xin lỗi em mãi mãi anh sẽ không thể nói ra vì có lẽ em không cần những lời nói suông , phải không em ? Tạm biệt em yêu! Lần cuối cùng hãy cho anh xin lỗi em thật nhiều, em nhé ...!Liệu em có thể tha thứ cho anh?
No comments:
Post a Comment